"Em đói" Băng đưa tay chọt chọt vào gương mặt đang ngủ của Phong, lúc này anh đã ngủ ngon lành, mái tóc ướt phủ vào gương mặt Phong, Băng càng nhìn càng thấy cuốn hút, người gì đâu đẹp trai thấy sợ. Cô yên lặng ngừng chọc vào má anh, nhìn gần như vậy thật là quá đã.
"Ọc ọc ọc..." có tiếng gì đó vang lên, Băng liền lay anh mạnh hơn, bây giờ cô ko còn sức mà ngắm anh nữa, ngắm anh nữa là sẽ chết vì đói. Người ta nói có thực mới vực được đạo, phải có thức ăn cô mới có sức để ngắm anh, anh đã sử dụng hết năng lượng của cô, lần này anh phải bồi bổ cho cô nếu ko cô sẽ thành zombie đói mất.
"Đói đóiđói, Phong, em đói" Băng mặc kệ anh có đang ngủ hay ko, cô ngồi dậy dùng chút sức lực cuối cùng mà lay Phong dậy.
"Phong, em...á" bất ngờ Phong đè Băng xuống, gương mặt anh nở nụ cười gian tà nhìn cô. Băng nhìn anh, cô mừng thầm trong lòng, nếu Phong ko tỉnh dậy, chắc cô sẽ cấu xé anh ra mà ăn mất.
"Phong, em muốn ăn, em đói" cô giương đôi mắt long lanh nhìn anh cầu xin, vẻ mặt đó dễ thương chết đi được, gương mặt của cô cộng thêm thân hình ko mảnh vải làm thú tính của anh trỗi dậy, có muốn kiềm chế cũng khó mà được.
"Em muốn anh hã" Phong cuối xuống hôn lên bờ môi nhỏ nhắn của cô, anh luồn sâu vào trong, dùng lưỡi mình mút lấy chiếc lưỡi ngọt ngào đang núp sâu bên trong, càng hôn anh càng tỏ ra ham muốn, anh đưa tay sờ soạng cơ thể ngọc ngà của cô. Băng cảm thấy có cái gì ở dưới đang cứng lên, cô hoảng hồn đẩy anh ra, cô chỉ còn chút sức lực cuối cùng này thôi, nếu làm 1 lần nữa cô sẽ thành cái xác khô mất.
"Phong, ko được,cho em ăn" Phong nhíu mày nhìn người con gái dưới thân thể mình, cô cũng thật là khỏe, vừa mới bị anh hành hạ như vậy mà đã khôi phục được sức mạnh rồi, đúng là khi đẩy cô vào đường cùng cô mới giương móng vuốt ra mà cấu xé anh.
"Băng, anh muốn, đáp ứng anh đi"
"Ko"
"Băng, lần này thôi"
"Em đói"
"Làm lần nữa anh cho ăn"
"Em ăn no nê rồi cho anh làm tới sáng"
"Em nói đấy nhá"
Phong vui vẻ ngồi dậy mặc quần áo vào rồi nhanh chóng cầm ví cùng chìa khóa xe hơi chạy đi mua đồ ăn cho Băng, anh cười rõ tươi, ai mượn cô ngốc quá làm đi để bị anh dụ như thế. Còn Băng bây giờ cô đang khóc dở mếu dở, cô ko ngờ mình lại nói ra như vậy, đúng là bị anh lừa như vậy còn khổ hơn bị người ta lừa tiền, đêm nay cô nạp năng lượng xong là phải hầu hạ một người sinh lý cao vút trời như anh, Phong thật ko thể biết kiềm chế là gì, hành hạ cô suốt sáng nay, làm thân thể ngọc ngày quý giá của Băng đầy những dấu vết của nhiều trận hành hạ thể xác.
Cô chán nản chui vào trong chăn, ko hiểu anh đưa cô tới đây làm gì, chưa thấy gì mà đã thấy cực khổ như vậy rồi. Nằm một hồi Băng thiếp đi mất, chờ Phong về lâu lắm nên cô tranh thủ ngủ cho lại sức.
"Này, tiêm thuốc mê cho cô ta rồi tôi sẽ thay đồ cho cô ta, mấy anh ra ngoài đợi lệnh"
"Đem cô ta đi, nhất định ko được để mất 1 sợi tóc nào của cô ta nếu ko Rinka sẽ ko tha cho mấy người đâu" Băng nghe thấy giọng nói của 1 người phụ nữ, giọng nói này trông rất quen nhưng cô ko thể nhớ ra người phụ nữ này, đầu cô sao đau quá, hình như có ai đó đang bế cô đi, cô muốn tỉnh lại nhưng ko được.
![](https://img.wattpad.com/cover/78951529-288-k996169.jpg)
BẠN ĐANG ĐỌC
Anh Kia!!! Tránh Xa Tôi Ra (Drop)
General FictionNó mất mẹ từ nhỏ, hắn bị mất trí nhớ. Cả 2 từng là thanh mai trúc mã. Hắn và nó từ nhỏ đã thích nhau, nhưng số phận đã chia cắt hắn với nó. Hắn phải di cư ra nước ngoài, còn nó thì mất mẹ nhưng do sốc quá dẫn đến việc bị mất trí nhớ. Hắn đã từng thề...