Chương 3

13.8K 444 37
                                    

"cạch " mê mang ngủ một giấc gần trưa thì tiếng mở cửa phòng bệnh vang lên, khuôn mặt ngu ngơ đâu đó ở khóe miệng vẫn còn dính vài giọt nước miếng miệng nhỏ khẽ chép, ánh mắt mơ màng ngước nhìn về phía cửa, toàn bộ hành động chỉ có ở em bé của Tô Vân lọt vào tầm mắt của Lãnh Hiên môi mõng khẽ nhếch cười nhẹ làm cho khuôn mặt kiên nghị, lạnh nhạt, vô tâm của hắn trở thành ôn nhu, dịu dàng làm cho sắc nữ trên giường bệnh ngây ngẩn wow đúng là trong thế giới tiểu thuyết toàn là trai đẹp, chậc chậc. 

Tiểu thư đỏng đảnh ngày nào đã thay đổi trở thành một tiểu bạch thỏ ngây thơ trong sáng, thật muốn một ngụm nuốt trửng cô Lãnh Hiên ánh mắt âm trầm nhìn cô gái đang thèm thuồng sắc đẹp của hắn nhưng hắn không còn chán ghét nó như lúc trước nữa mà muốn cô nhất kiến chung tình với hắn luôn, suy nghĩ điên rồ này đột ngột xuất hiện trong đầu hắn làm hắn giật mình khẽ lắc đầu cái gì có thẻ thay đổi nhưng tính cách làm sao có thể thay đổi nhanh như vậy được chứ? Chắc cô đang định lạc mềm buộc chặt hắn đây nghĩ như vậy làm hắn khó chịu hắn chán ghét bản thân bị người ta tính kế. 

-" kiểm tra " lạnh nhạt bố thí ra 2 chữ hắn ánh mắt nhìn thẳng ra ngoài cửa sổ không nhìn đến trái tim đầy mắt Tô Vân kia

,Mày xinh khẽ nhíu có cần chảnh như vậy không đẹp trai là không coi ai ra gì à thật đáng ghét. Mắt khẽ liếc liếc khi nhìn đến tên người này thì như một cơn sấm chớp xẹt ngang qua đầu óc cô, cố gắng hít thở nhưng chậm mất rồi cô ngất lịm ngay trên giường, trời ngồi một chỗ mà nam chủ cũng tự hiến dâng đến là sao đây? Số cô ngắn như thế sao? 

Cô ngất đi làm Lãnh Hiên giật mình hoảng hốt, lo lắng trạng thái bây giờ trứơc nay vẫn chưa bao giờ xuất hiện ở anh vì anh không cho phép bản thân mình đem trái tim mình cho một ai nắm giữ nhưng chuyện gì đang xảy ra đây người anh chán ghét nhất suốt ngày đeo bám tìm cách leo lên giường anh nhưng chỉ sau khi tự tử anh nhận ra cô đã trở thành một con người khác anh vô tình nhìn cô đang tìm cách một lần nữa tự tử không ngăn cản còn cổ vũ cô nhưng ánh mắt ngây thơ đáng yêu, non nớt của cô làm anh cảm thấy thú vị, bây giờ thì sao mong cô nhất kiến chung tình với hắn nhưng hắn bị cô bắt tim mất rồi.

 Xoay người kiểm tra sơ bộ cho cô sau khi biết cô không có vấn đề gì nên an tâm thở ra. Nhấn nút đầu giường gọi y tá. Mơ mơ màng màng bị người khác cỡi đồ lạnh lạnh khẽ nhíu mày đẹp mởmắt cảnh tượng mà cô thấy là một cô nàng mặc đồ trắng đang quần quật cởi quần áo cô, mắt đã to nay trợn to hơn vẻ mặt cảnh giác đề phòng nhìn về cô nàng áo trắng

 -"cô làm gì thế?"

 -" cởi đồ kiểm tra" cô nàng áo trắng là y tá cô nàng này cũng tỏ thái độ coi thường cô, nói chuyện lạnh nhạt không có chủ ngữ vị ngữ, cô nàng Tô Vân trước kia đã làm chuyện tốt gì đây để bây giờ cô phải gánh chịu tất cả thế hả thật đáng ghét. 

Một buổi sáng à không buổi trưa ra ra vào vào bận rộn kiểm tra tổng quát, cứ ngỡ là kết thúc rồi được ăn món ngon mà mẹ cô mang đến nhưng vừa đưa thìa cháo sắp đến miệng thì " cốc cốc"

-" vào đi" mất hứng nỗi cáu với người sắp vào giọng nói cô như muốn ăn thịt người vậy, nhưng nhìn đến khuôn mặt lạnh lùng của Lãnh Hiên thì cơn giận đành nuốt hết vào, cô dám chọc ai cũng không dám chọc vào hậu cung vững mạnh của nữ chủ đâu , cô còn muốn sống mà tìm một anh soái ca cho riêng mình. Ánh mắt thoáng tia cười, sủng nịnh nhưng khuôn mặt Lãnh Hiên vẫn lan nhạt như cũ

[ np ~ nữ phụ văn] Nam Chủ Tha Cho Ta !!Nơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ