Sở dĩ cả ngày hôm nay Vô Thị Ác Ma vắng mặt là do anh ta vẫn đang hí húi chuẩn bị bàn tiệc cho buổi hò hẹn tối nay của hắn. Jack vươn mình hai tay cầm hai góc chiếc khăn trải màu đỏ rượu, chậm rãi phũ nó lên chiếc bàn tròn trĩnh đã được các thành viên khác chuẩn bị giúp từ trước, hắn thở phào, tay phủi thẳng những nếp nhăn xấu xí của chiếc khăn trải rồi lây hoay lục lọi chiếc balo đặt ngay cạnh chân, lấy ra một cái lọ hoa màu trắng tinh trống rỗng thấy rõ cả đáy, hắn bèn cầm lọ đi vài bước đến con suối ngay cạnh, vớt nước đến nửa bình rồi đặt nó ngay giữa bàn. Sau đó lại hì hục chạy quanh bứt hết những loại hoa lớn nhỏ ghim hết vào trong lọ, dùng tay nhẹ nhàng sắp xếp lại cho gọn gàng dễ nhìn. Có lẽ là sắp xong rồi, bây giờ chỉ cần đợi Clockwork nấu bữa tối đem đến và vài thứ ly tách linh tinh khác là có thể đón tiếp khách mời. Chỉ một vị khách mời đặc biệt nhất đêm nay thôi đấy...
Mọi thứ trông có vẻ ổn, đèn đốm đã được vắt lên quanh bàn ăn tối, thức uống cũng đã chuẩn bị, cả quà cáp cũng thế, hi vọng người đó sẽ không cho anh leo cây đêm nay, nếu không thì anh ta sẽ nhảy xuống sông tự tử mất! Đã phải dành tận hai ngày liền chỉ để bố trí một bữa ăn tối đạm bạc, nếu khách không tới thì xem như công sức đổ sông đổ biển, Eyeless Jack có thể sẽ buồn đến mức bỏ ăn thận... Anh ta ngồi ì trên ghế, ôm chiếc balo xanh rờn đã bám chút bụi bẩn, lục ra một chai rượu vang đỏ. Thật ra về phần này thì không ai phải tốn chi phí gì cả, chỉ hơi tốn thời gian và sức chạy để đập vỡ tan tành cái tủ kính của nhà ai đó rồi bồng lấy chai rượu hảo hạng này, bỏ chạy không phương hướng và cười sặc sụa sau khi phi vụ thành công như một gã tâm thần được bác sĩ cho quà vặt. Hắn từ tốn đặt chai rượu to tướng đấy lên bàn, rồi chống cầm chờ đợi.
Nhưng có vẻ việc chuẩn bị đã hoàn thành nhanh hơn dự tính của hắn, Vô thị Ác ma còn hơn nửa tiếng đồng hồ để chờ đợi, thật chán nản, hắn lại lôi ra một cuốn truyện bé như cái sổ tay, lật lật đọc đọc trông có vẻ rất vô tư, thông thả.
"Ối, giờ này mà cậu còn có thời gian đọc sách sao hả?"
Từ phía bên trái, Eyeless Jack đã nghe thấy cái giọng nói the thé của Clockwork. "Tôi đem đồ ăn tới trước, là bít tết theo cậu yêu cầu, còn nóng hổi nhé! Liu đang mang theo ly ở phía sau, chắc sẽ đến ngay thôi!", cô bạn cười hứng khởi, đoạn đặt hai chiếc đĩa sứ trắng còn đang đậy nắp lên bàn, một chiếc cho Jack, chiếc còn lại được đặt đối diện. May thay, không cần phải chờ đợi quá lâu, Liu Woods cũng đã đến và đúng như nhiệm vụ, anh chàng đã mang theo ly và các loại thìa nĩa linh tinh.
-Chắc là xong rồi nhỉ? ~Liu nhìn cậu bạn, nhướn mày hỏi.
-Phải, chắc có thể gọi cô bé tới rồi, chỉ cần tôi sắp lại nĩa dao là xong ngay thôi... ~Jack cặm cụi tay châm lúng túng sắp các loại thìa, nĩa, dao theo thứ tự từ bé đến lớn - thấp đến cao rõ ràng, cẩn thận.
-Alo...1,2,3,4, Alo, Liu Woods đây, đã chuẩn bị sẵn sàng, đem khách tới đây mau!
Chàng trai choàng chiếc khăn len lặng lẽ dập bộ đàm, rồi đặt mông xuống chiếc ghế đối diện Eyeless Jack, anh ta tay chống cầm, đôi mắt hơi hếch lên, miệng mấp máy: "Chà... Cậu thích Amber tới vậy sao?". Nghe thế Vô thị Ác ma lại chẳng biết đem cái cảm xúc thẹn thùng đen đủi kia quăng đi đâu cho được, Jack không phải dạng người giỏi nói dối, mọi biểu hiện lo lắng của anh ta đều bị mọi người chứng kiến thấy rõ. Tên nghiện thận đút thẳng tay vào túi quần tay, đầu hơi lúi cúi, đáp Vâng. Thú thật, anh ta thích Mellisa tột độ, thích lắm, thích vô cùng, nhưng chưa bao giờ dám hi vọng đan dệt cái giấc mộng ảo tưởng rằng cô bé sẽ là của anh cơ chứ... Đàn anh có vẻ nhìn thấy rõ sự tự ti của người đối diện nên chẳng dám nói ý xấu, dù sao, đã giúp người ta rồi thì phải tận tâm cho đến cùng chứ: "Đừng lo, còn cả một không gian riêng tư tối nay cho cậu và Amber, tôi tin cậu làm được, mạnh dạn lên nhé?". Cứ như theo phản xạ, Vô thị ác ma chỉ dám gật đầu cười khổ, tự hỏi không biết cô bé đã đi đến nơi hay chưa?
BẠN ĐANG ĐỌC
[CreepypastaFanfic] Người mới đến
HorrorNày Mellisa Amber... Cô có muốn đi cùng chúng tôi...?