Chap 7 : Trái Đất hình tròn!

435 58 11
                                    

Chap 7

Ngay lúc này đây, Jimin và Jungkook như bị mất đi khả năng hô hấp, tim cả hai đập loạn lên. Vì sợ và hồi hộp.

Trong tích tắc, từ sau góc khuất của bức tường xuất hiện một người con trai, thân hình cao ráo, bờ vai rộng và đầy đặn, làn da trắng mịn màng. Chiếc áo phông trắng và quần đen giản dị. Bàn tay bên phải sách một túi đựng thịt và rau củ.

Đôi mắt người đó đầy tò mò nhìn về phía cánh cửa nơi có hai chiếc giày không rõ chủ, kéo luôn khuôn mặt nghiêng sang một bên nên không thể nhìn hết toàn . Nhưng góc nghiêng của người này quá đẹp! Sống mũi cao thẳng, đôi môi cong lên, cái cổ thon dài thật quá đỗi quyến rũ.

Nhưng Jimin và Jungkook vẫn ngồi yên bất động, chẳng biết phải làm gì, hai người cứ há hốc mồm nhìn chàng trai kia như nhìn người ngoài hành tinh.

Người kia bây giờ mới quay đầu lại đi vào bếp cất túi đồ, cuối cùng cũng có thể nhìn trực diện khuôn mặt đó. Đôi mắt to to nhìn vẻ ngây ngô, đôi môi như được to một chút son, đỏ mọng và cong lên, rất thu hut ánh nhìn của cả nam giới và nữ giới. Khuôn mặt thon gọn, nước da trắng như con gái nổi bật trên mái tóc nhuộm màu hạt dẻ. Trông người này rất đẹp, một vẻ đẹp rất đặc biệt, thật quá dễ làm rung động người nhìn trong lần gặp đầu tiên.

Nhưng có điều gì không phải khi người đó nhìn vào hai con người đang nằm dài dưới dàn nhà bếp. Túi đồ ăn trên tay rơi bịch xuống, những quả cà chua chín đỏ lăn văng ra, lăn tứ phía. Người đó á khẩu, đôi mắt mở to ra như nhìn thấy ma giữa ban ngày. Jimin và Jungkook cũng không nói gì, lúc này cứ kệ chàng trai kia hành động trước.

"Ahhh! Hai cậu là ai, sao vào nhà tôi. Tôi báo công an đó!" Chàng trai kia hét toáng lên, một tiếng hét đầy nội lực làm Jimin nhớ đến tiếng hét của mẹ.

Ánh mắt người ấy đầy hoảng loạn nhìn về phía Jungkook ngồi dưới sàn rồi lại đảo qua Jimin đang trổng mông lên trời, đầu cắm xuống đất lau đống nước trên sàn.

Bỗng chàng trai đó nhìn Jimin, ánh nhìn đầy bất ngờ đang nhắm tới cái rẻ màu hồng trên tay cậu ta. Người đó không nói gì, lập tức bước nhanh đến phía Jimin, đi qua Jungkook, hai đầu gối quỳ xuống đất, bàn tay vươn ra lấy lại chiếc khăn từ tay Jimin.

"Yah! Cái cậu này làm gì thế? Sao ướt vậy hả?" Chàng trai đó không biết tức giận kiểu gì mà đỏ hết mặt, khuôn mặt cau có đưa ánh mắt hơi ướt về phía Jimin làm cậu hơi hoảng.

"À, tôi đánh đổ nước nên lau thôi mà, xin lỗi cái sàn nhà!" Jimin gãi đầu, ấp úng sợ hãi tường trình lại moi việc. Cậu cảm giác cái người trước mặt đáng sợ như mẹ của cậu.

"Tôi không mượn cậu xin lỗi cái sàn nhà, xin lỗi cái khăn lau mặt của tôi ngay! Ôi cái khăn màu hồng của tôi, lau mặt bằng rẻ thì khác gì đánh răng bằng bàn chải bồn cầu?" Người kia kêu ca mắng mỏ Jimin, tay ôm ôm cái khăn vào lòng.

Jimin và Jungkook á khẩu, từ thuở cha sinh mẹ đẻ họ chưa thấy đưa con trai nào dùng khăn lau mặt màu hồng. Ban đầu Jimin cũng không nghĩ đây là khăn lau mặt, trong lúc vội vã mang ra lau luôn. Ai ngờ bây giờ gây hoạ lớn.

kookjin - friend or lover  [Drop]Nơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ