Chương 2 : Đặt chân đến Huyễn Thành

119 24 5
                                    


Ròng rã nửa ngày, cuối cùng hai người cũng đặt chân đến Huyễn Thành mà Lục Thiên Bảo nói. Hạ Liên Ngọc ngồi sau hào hứng ngó ngang ngó dọc, khiến Thiên Bảo không nhịn được gắt lên:

- Ngươi ngồi im cho ta!

Hạ Liên Ngọc thấy hoa hoa công tử đã nổi giận liền im thin thít. Dù gì người ta cũng đã đưa mình đến đây, làm người ta khó chịu người thiệt cũng chỉ có mình cô mà thôi.

Lục Thiên Bảo thấy cô ngồi im, thở dài:

- Ta nói ngươi nghe, nể tình ngươi, ta nhắc trước: trong cái nơi này không có ai bình thường, tốt nhất là nên học cách xưng hô, với lại... Tốt nhất nên đến trú nhờ Quách Siêu, đừng bén mảng đến Lại Vĩ phủ.

- Tại sao? - Hạ Liên Ngọc tò mò hỏi.

- Mấy kẻ trong đó, ngươi tiếp xúc chỉ có nước bị bọn họ làm tức chết thôi.

- Lục Thiên Bảo! - Lục Thiên Bảo vừa dứt lời, thanh âm một nữ tử vang lên sau lưng hai người.

Thiên Bảo lo sợ quay người lại, thấy nữ nhân đó liền cười cầu hòa:

- Tiểu thư a... haha...

- Đây là ai vậy? - Lại Vĩ Họa Thủy không thèm trả lời Lục Thiên Bảo, quay sang Hạ Liên Ngọc ngạc nhiên hỏi.

Hạ Liên Ngọc chưa vội trả lời, đưa mắt nhìn nữ nhân trước mắt. Nữ tử này còn rất trẻ, ngỡ chỉ mười lăm mười sáu, mắt hạnh đen láy mở to nhìn nàng. Mái tóc nàng ấy được búi gọn gàng, gài một chiếc trâm bạc trong vô cùng đơn giản. Y phục trên người tuy không màu mè nhưng nhìn qua cũng biết là vải thượng hạng, còn có điệu bộ lúc nãy Lục Thiên Bảo xưng với nàng ấy nữa, chắc hẳn là tiểu thư phủ nào rồi.

- Đây là nữ nhân ta gặp trên đường, nàng ấy không có gia nên muốn cư ngụ nhờ. - Lục Thiên Bảo lên tiếng, luồn tay ra sau lưng cấu nhẹ Hạ Liên Ngọc một cái.

- A! - Liên Ngọc nhăn nhó, lại nhận được cái liếc sắc bén của Thiên Bảo liền chợt nhận ra mình đã thất lễ - Xin chào, ta là Hạ Liên Ngọc.

- Lại Vĩ Họa Thủy. - Vị cô nương kia thân thiện giới thiệu tên mình - Ta xưng hô với ngươi thế nào đây?

- Ta hai mươi, còn ngươi? - Liên Ngọc lướt mắt nhìn Họa Thủy lần nữa - Chắc ngươi kém tuổi ta rồi.

- Vậy xưng tỉ - muội? - Lại Vĩ Họa Thủy gợi ý, lại bị Hạ Liên Ngọc gạt đi - Thôi, xưng ta - ngươi được rồi, tỉ muội nghe rất rập khuôn, ta không thích.

- Được. - Họa Thủy gật đầu.

Lục Thiên Bảo thấy không còn ai để ý đến mình, định chuồn đi, lại bị Lại Vĩ Họa Thủy nhìn thấy:

- Thiên Bảo, ngươi tính đi đâu?

- Ta... ta về nhà thay y phục, đi đường dài rất bẩn a... - Lục Thiên Bảo toát mồ hôi hột. Rất may cho nàng, Họa Thủy dường như chẳng để ý đến việc này - Hảo, ngươi về đi.

Hạ Liên Ngọc chợt nhớ ra gì đó, gọi với theo bóng lưng Lục Thiên Bảo:

- Này, đợi đã! Giờ ta sẽ ở đâu?!

Huyễn ThànhNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ