Chương 55: Bị Thương

6.8K 405 20
                                    

Chương 55: Bị thương

Sau khi rời khỏi Phượng Tê điện, Cảnh Lăng vẫn không nói một lời, dị thường trầm mặc. Cho dù đã ngồi trên xe ngựa vẫn cau mày.

Oanh Nhi nhịn không được mở miệng hỏi: "Lăng nhi ngươi làm sao vậy, có tâm sự gì sao?"

"Ta vừa mới cùng mẫu hậu nói chuyện một chút." Nhìn ánh mắt lo lắng của Oanh Nhi, Cảnh Lăng thở dài một tiếng, đáp.

"Hoàng hậu nương nương đã nói gì?" Oanh Nhi nhìn chằm chằm vào Cảnh Lăng, hỏi.

"Mẫu hậu đã biết quan hệ giữa hai chúng ta." Cảnh Lăng nói, "Liếc mắt một cái liền nhìn ra."

Oanh Nhi đồng tử bỗng nhiên co rụt lại, hai tay thả bên người cũng vô ý thức mà nắm lấy vạt áo: "Vậy... vậy Hoàng hậu nương nương có nói gì không? Như là nên xử trí chuyện này như thế nào?"

"Mẫu hậu nói nếu như muốn bảo toàn tính mạng của ngươi, ta nhất định phải gả cho một người nam nhân." Nhìn Oanh Nhi, Cảnh Lăng đáy mắt tràn đầy đau thương, "Ta... đã đáp ứng."

"Không thể!" Oanh Nhi đề cao âm lượng, tâm tình hết sức kích động, nắm chặt lấy hai tay Cảnh Lăng, "Lăng nhi, nếu phải nhìn ngươi gả cho người khác Oanh Nhi thà rằng ngay bây giờ chết trước mặt ngươi!"

Nhìn vẻ mặt kích động của Oanh Nhi, Cảnh Lăng trong lòng ấm áp, duỗi tay nắm chặt lấy tay Oanh Nhi, đáy mắt ôn nhu: "Oanh Nhi, đừng kích động như vậy, ta đã nói dối ngươi."

"Ngươi muốn hù chết Oanh Nhi sao?" Oanh Nhi có chút trách cứ nhìn Cảnh Lăng.

"Không, chuyện ta vừa nói với ngươi thật sự đã xảy ra." Cảnh Lăng mở miệng nói, "Chẳng qua là ta không nói cho ngươi biết kết quả mà thôi. Mẫu hậu nàng cuối cùng thừa nhận quan hệ của chúng ta."

"Ngươi nói là, Hoàng hậu nương nương..." Oanh Nhi trong mắt tràn đầy khó tin. Nàng cho rằng Hoàng hậu sẽ cố hết sức ngăn cản các nàng, thậm chí sẽ giết nàng cũng không phải là không thể.

"Rất khó tin phải không?" Cảnh Lăng khẽ cong môi, sờ lên cằm Oanh Nhi, nói, "Ta cũng không thể tin, nhưng đây là sự thật."

"Có lẽ Hoàng hậu có suy tính của nàng a." Oanh Nhi suy nghĩ một chút, cũng nghĩ không thông tâm tư của Hoàng hậu, chỉ có thể nói qua như vậy.

"Ừ, cũng chỉ có thể nghĩ như vậy thôi." Cảnh Lăng thở dài một tiếng, hy vọng mọi việc đều phát triển theo chiều hướng tốt đẹp.

"Lăng nhi, đừng lo lắng." Oanh Nhi đem Cảnh Lăng kéo vào trong ngực, nó, "Hết thảy có Oanh Nhi đây."

"Tay chân ốm yếu như vậy..." Nhéo nhéo cánh tay Oanh Nhi cánh tay, Cảnh Lăng nói, "Ngươi có thể làm gì?"

"Ngươi đừng xem thường Oanh Nhi." Oanh Nhi cười nói, "Chỉ có tay chân ốm yếu này của Oanh Nhi mới có thể mang đến cho ngươi cực hạn hưởng thụ a."

"Ngươi..." Cảnh Lăng lấy cùi chỏ hung hăng đánh vào ngực Oanh Nhi, đôi má ửng đỏ, "Thật không biết xấu hổ!"

"Ngươi không phải rất thích Oanh Nhi không biết xấu hổ như thế này sao?" Ôm thật chặt Cảnh Lăng, Oanh Nhi cười nhẹ.

[BHTT] [HOÀN] [CĐ] [EDIT] Trưởng Công Chúa Trọng SinhNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ