Chương 351: Ngày lãng mạn nhất (1)

6.6K 106 7
                                    

Chương 351: Ngày lãng mạn nhất (1)

Edit: Lôi

Chưa từng có ai gặp qua một Mặc Ngâm Phong như vậy, nước mắt thi nhau rơi trên gương mặt người đàn ông nhưng lại không hề phát ra một âm thanh nào.

Hắn nói: "Tiểu Phàm, tỉnh lại đi em, anh muốn cùng em làm rất nhiều việc. Muốn cùng em leo núi, chúng ta đã hẹn với nhau là sẽ leo lên đỉnh ngọn núi cao nhất để khắc tên em. Anh còn muốn cùng với em đến Lệ Giang, muốn ăn bát mì năm đồng được miễn phí thêm một miếng thịt bò lớn..."

Hắn đứng dậy, hôn lên vầng trán người phụ nữ: "Anh muốn cùng em ăn cơm, cùng em ngủ, và cùng em... hít thở..."

Giọt lệ của hắn rơi xuống khóe mắt cô.

Khoảnh khắc ấy, hắn không nhìn thấy hàng mi của cô khẽ run rẩy...

Mặc Ngâm Phong nằm xuống mép giường, nắm tay cô thật chặt.

Hắn vô cùng khó chịu, ngực như bị người ta dùng búa hung hăng nện vào, đau tưởng như sắp chết.

Lúc này hắn chợt cảm thấy ngưỡng mộ Tiểu Phàm.

Cô nằm đây, chẳng hề cảm nhận được nỗi đau, bởi vì nỗi đau ấy đã chuyển hết sang cho hắn cả rồi.

Thời gian vẫn cứ trôi...

Căn phòng bệnh vẫn yên tĩnh như cũ, vô cùng yên tĩnh.

Lông mi của người trên giường lay động, rồi chậm rãi chậm rãi mở mắt...

Thế giới của cô ban đầu là một màn đen đặc.

Sau đó dần dần có ánh sáng và những màu sắc mơ hồ...

Sau đó, thế giới mơ hồ kia bắt đầu trở nên rõ ràng, càng lúc càng rõ...

Trần nhà màu trắng, vách tường trắng, cả thế giới đều trắng xóa...

Cô đã chết rồi sao, nếu không phải, tại sao mắt cô lại có thị giác.

Cô lại có thể nhìn thấy, nhìn thấy toàn bộ thế giới này rồi, màu sắc, đồ vật, tất cả đều nhìn rõ.

Sau khi mở mắt ra, cơn đau đầu như búa bổ ập đến không báo trước hệt như sóng biển ồ ạt kéo tới một cách điên cuồng.

Lạc Tiểu Phàm nhíu mày.

Cơn đau quen thuộc như vậy giúp cô khẳng định mình không chết, có một khoảnh khắc, cô thật không muốn tỉnh lại.

Nhưng có một giọng nói gọi tên cô luôn quanh quẩn ở bên tai.

Là A Phong, hắn khóc, khóc rất thương tâm.

Cô không nỡ, không nỡ làm hắn buồn.

Thế nên cô mở mắt.

Lạc Tiểu Phàm khẽ nghiêng đầu, thấy Mặc Ngâm Phong gục mặt bên cạnh giường, đôi vai đang run rẩy.

Cô nhẹ nhàng gọi hắn: "A Phong..."

Giọng nói của cô yếu ớt, nhưng với một căn phòng yên ắng như thế này cũng nghe rất rõ.

[PII] Hào môn thịnh sủng: Cô vợ bỏ trốn của tổng giám đốc máu lạnh_LiaowaumianNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ