Chương 34

580 44 2
                                    


 Buổi tối hai người trải qua một ngày mệt nhọc, rốt cuộc tắm một cái nằm ở trên giường. Vương Thanh đem Phùng Kiến Vũ ôm ở trong ngực, nắm lấy bàn tay đeo nhẫn của cậu , ngón tay ở trên chiếc nhẫn xuốt ve . Vương Thanh luôn là cảm thấy hôn lễ của anh cùng Phùng Kiến Vũ giống như một giấc mộng , anh nắm tay cậu đặt lên mặt mình, nói: "Đại Vũ, em nhéo anh một cái xem anh có phải đang nằm mơ hay không."


Phùng Kiến Vũ buồn cười nhìn chằm chằm Vương Thanh, nâng lên tay nhẹ nhàng vỗ lên mặt anh , "Vả cho anh một cái ." Sau đó, lại trước mặt anh quơ quơ chiếc nhẫn trên tay cậu , nói: "Nếu như anh đang nằm mơ, vậy là ai là người đeo chiếc nhẫn này cho em , ai là người hôm nay kết hôn với em ?"


Vương Thanh cười đễu , đem Phùng Kiến Vũ đặt ở dưới thân nói: "Đại Vũ, hôm nay là hôn lễ của chúng ta , vậy bây giờ có phải nên vào động phòng rồi hay không a ." Phùng Kiến Vũ nhìn dáng vẻ lưu manh của anh, cũng không cự tuyệt , chẳng qua là gò má bắt đầu hơi ửng đỏ, hé miệng không nói lời nào.


Vương Thanh cúi đầu nhẹ nhàng hôn lên tai cậu , nói: "Đại Vũ, em biết không? Khi thấy những người kia thích em, dùng ánh mắt nóng bỏng như vậy nhìn em, anh đều cảm thấy có chút ghen."


Cậu nhìn anh như một đứa bé đang tức giận nói: "Ai, anh... cái này có cái gì để ghen chứ a ?" Sau đó nâng người lên , ôm lấy anh , "Thanh nhi, anh không cần ghen , người thích em nhiều hơn đi nữa, người thích em có tốt hơn đi nữa , đều vô ích. Bởi vì, em chỉ yêu một mình anh."


Trên mặt Vương Thanh lộ ra nụ cười thật to, "Những lời này anh thích nghe, bảo bối, lặp lại lần nữa." Vương Thanh đỡ mặt Phùng Kiến Vũ , để cho cậu nhìn mình, "Đại Vũ, ngoan. Tới, lặp lại lần nữa."


"Em yêu anh" Cậu hôn lên môi anh  , lại nhìn anh nói: "Em yêu anh, em yêu anh, em yêu anh nhất ..."


Vương Thanh trong mắt tràn đầy thâm tình, "Đại Vũ, anh cũng yêu em , toàn thế giới yêu nhất là em ." Vương Thanh cúi đầu hôn lên môi Phùng Kiến Vũ , răng nhẹ nhàng gặm cắn môi dưới của cậu , chơi đùa lôi kéo, mút vào.Cậu hơi há miệng, nghênh hợp anh, đưa lưỡi ra cùng anh đụng chạm quấn quanh. Vừa mới bắt đầu hôn là ôn nhu, triền miên, càng về sau hô hấp của hai người bắt đầu dần dần nặng nề.


Ngón tay Vương Thanh lướt qua cổ Phùng Kiến Vũ , ngón tay thon dài đem quần áo ngủ cậu cởi ra. Miệng anh không ngừng di chuyển xuống dưới, dọc theo cổ, hôn lên hai điểm nhạy cảm trước ngực cậu, đầu lưỡi không ngừng liếm mút . Vương Thanh đem đến cho Phùng Kiến Vũ một loạt khoái cảm, nhỏ nhẹ rên rỉ , " Ân... hắc... a... ân..."


Hai người cũng có một đoạn thời gian không có hoan ái , một khi chạm được thân thể của đối phương, cũng có chút khó mà  kềm chế. Vương Thanh xoa nắm thân thể Phùng Kiến Vũ , thấy cậu bắt đầu có chút hơi run rẩy, cũng biết cậu bắt đầu có cảm giác.

Đến chết không thay đổiNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ