Phùng Kiến Vũ nói hồi quy gia đình không phải là giả, cậu chẳng những sau khi công khai rút lui khỏi vòng giải trí lập tức rời khỏi công ty, hơn nữa cũng không có tiếp nhận bất kỳ công việc nào nữa. Bây giờ Phùng Kiến Vũ không còn cuồng công việc như trước kia, trọng tâm của cậu bây giờ đều đặt ở trên người Vương Thanh cùng Tiểu Niệm Thanh. Phùng Kiến Vũ không để cho dì giúp việc làm cơm nữa , mà chính mình buổi sáng buổi tối làm cơm cho Vương Thanh cùng Tiểu Niệm Thanh , buổi trưa Tiểu Niệm Thanh ở trong trường học ăn cơm trưa, Phùng Kiến Vũ thường đến công ty ăn cơm với Vương Thanh, có lúc Vương Thanh quá bận rộn, Phùng Kiến Vũ liền ngồi chờ đến khi nhìn thấy anh ăn cơm xong mới rời đi .
Phùng Kiến Vũ cảm giác thân thể mình càng ngày càng tệ, số lần phát đau càng ngày càng nhiều . Có lúc, cùng Vương Thanh chung một chỗ, Phùng Kiến Vũ đau đến trán toát mồ hôi , nhưng mà vẫn miễn cưỡng cười vui, không để cho Vương Thanh nhìn ra cậu thất thố. Nhưng dù sao cũng là người thân cận nhất, nhiều lần Vương Thanh cũng thiếu chút nữa nhìn ra cái gì đó, nhưng đều bị Phùng Kiến Vũ lấy lí do lúc trước bệnh rất nhiều cho nên thân thể tương đối yếu lấp liếm qua chuyện.
Tối hôm đó, dạ dày Phùng Kiến Vũ lại bắt đầu lên cơn đau đớn. Vốn là muốn nhịn một chút liền qua, nhưng không nghĩ tới một hồi lâu sau cảm giác đau đớn cũng không có giảm bớt, Phùng Kiến Vũ chỉ có thể xuống giường tìm thuốc giảm đau. Cậu nhẹ nhàng vén chăn trên người , thận trọng xuống giường, trước khi ra cửa còn quay đầu nhìn xem có đánh thức Vương Thanh hay không .
Phùng Kiến Vũ đi tới phòng ăn rót ly nước sau đó đi ra phòng khách ở ngăn kéo lấy ra thuốc giảm đau giấu thật sâu bên trong, lấy ra ba viên. Vừa định uống nhưng Phùng Kiến Vũ do dự một chút, cảm giác ba viên bây giờ đã không có bao nhiêu tác dụng, lại lấy ra hai viên bỏ vào miệng nuốt xuống
"Ba " một tiếng, đèn của phòng khách được mở lên. Vương Thanh đứng ở cửa phòng khách, dụi mắt một cái, nói: "Đại Vũ, đã trễ thế này, em tại sao còn chưa ngủ a , em ở trong ngăn kéo tìm cái gì chứ ?"
Dẫu sao cũng là diễn viên đã nhiều năm, Phùng Kiến Vũ thu hồi vẻ mặt đầy kinh hoảng thất thố, quơ quơ chai thuốc trong tay, cười nói: "Hôm nay quá mơ hồ, nửa đêm đột nhiên nhớ đến hôm nay chưa uống vitamin, cho nên em liền thức dậy uống. Em phải dưỡng tốt thân thể a, cho nên một ngày đều không thể buông lỏng, phải kiên trì mới được a."
Đối với lời của Phùng Kiến Vũ Vương Thanh có chút nghi ngờ, bởi vì tính cách của cậu không giống như người hơn nửa đêm sẽ bò dậy vì quên uống vitamin. Nhưng vừa nghĩ tới Phùng Kiến Vũ là vì nghĩ tới sức khỏe của bản thân, Vương Thanh cũng là mặt đầy ôn nhu.
Vương Thanh đi tới bên cạnh kéo cậu vào trong ngực . Phùng Kiến Vũ so với trước kia gầy đi quá nhiều , Vương Thanh cảm thấy bây giờ cậu gầy đến nỗi có thể khảm nạm vào trong ngực mình. Bởi vì nửa đêm tỉnh lại, cho nên anh nói chuyện hơi có vẻ nãi âm, "Đại Vũ, em không ở bên cạnh anh, anh cũng không ngủ ngon giấc." Nói xong đem đầu ở trên vai cậu cọ a cọ,dáng vẻ ỷ lại.
Nhìn Vương Thanh cũng ba mươi mấy gần bốn mươi tuổi rồi mà vẫn còn như một tiểu hài tử, lòng Phùng Kiến Vũ đều tan chảy. Nhưng Phùng Kiến Vũ lại lo lắng , nếu như mình thật không có ở đây, Vương Thanh sẽ như thế nào . Nhưng bây giờ cậu không rãnh đi băn khoăn chuyện tương lai, cậu bây giờ chỉ muốn ôm đại hài tử này đi ngủ.
![](https://img.wattpad.com/cover/88842304-288-k954968.jpg)
BẠN ĐANG ĐỌC
Đến chết không thay đổi
FanfictionTác giả :Blue-兰茜儿 editor : Tammy Trần Thể loại : giới giải trí, ngược tâm ,HE Tình trạng bản gốc : đã hoàn Tình trạng edit : Đang tiến hành Số chương : 44 chương Tiết tử : Phùng Kiến Vũ nói: Ở...