9.2

9.2K 85 4
                                    

Lô Tư Hiền lái xe chở Hoàng Lưu Ly đi dạo xung quanh một chút, bởi vì cô là Đường Mật, thế nhưng cô lại nói vẫn chưa xác định được chuyện lúc trước nên cô chỉ thừa nhận mình là Hoàng Lưu Ly.

 "Đây là trường học cũ của chúng ta."

 Anh dừng xe trước cổng trường đại học: "Có muốn đi vào xem một chút hay không?"

 Cô nhẹ nhàng gật đầu, bước xuống xe. Anh đi bên cạnh cô, gặp đám đàn em cấp dưới, nhìn thấy bọn họ thì hưng phấn kêu lên: "Học trưởng!"

 Bởi vì anh từng là nhân vật hô mưa gọi gió ở trong trường, vậy nên cho dù có rời khỏi trường học thì vẫn sẽ có người nhớ đến anh. 

"Có nhận ra cô ấy không?" Lô Tư Hiền đẩy Hoàng Lưu Ly tới trước mặt cô nữ sinh.

 "Đường Mật học tỷ. . . Chị là Đường Mật học tỷ!"

 Học muội kêu lớn: "Chị là vị học tỷ văn võ song toàn mà em vẫn luôn sùng bái, thật là lợi hại!" Hoàng Lưu Ly rùng mình một cái. Cô. . . thật sự là Đường Mật? Làm sao có thể? 

"Em nhận lầm người rồi, chị không phải là Đường Mật!" Trong lòng cô đang rối bời. 

"Đường Mật học tỷ, chị đừng đùa với tụi em nữa có được không? Chị rõ ràng là học tỷ Đường Mật mà!" Một nam sinh nhìn kỹ cô rồi nói rất nghiêm túc. 

"Đường Mật đang chọc mọi người đấy, cũng không có ai bị mắc lừa nha, tốt lắm, chúng tôi đi trước đây!" Lô Tư Hiền kéo tay Hoàng Lưu Ly rời đi, không để cho cô đứng lại biện giải. Cô khẽ chớp đôi mắt như hồ nước thu, trong đáy mắt mênh mông lại có một tia đau thương chợt lóe rồi lại biến mất. Nếu như cô thật sự là Đường Mật, vậy tại sao phải biến thành Hoàng Lưu Ly? Tại sao lại xảy ra tai nạn xe cộ? Có người muốn hại cô sao? Muốn đẩy cô vào chỗ chết? Cô có kẻ thù sao? Người đó là ai?

 "Anh biết, trong đầu em bây giờ đang có một mớ nghi vấn không thể nào giải đáp được, anh cũng giống như em!" 

Lô Tư Hiền dùng ánh mắt nóng rực nhìn cô chăm chú: "Em là Đường Mật, hãy tin anh, em thật sự là Đường Mật, anh sẽ giúp em làm sáng tỏ mọi chuyện."

 Cô là Hoàng Lưu Ly, hay là Đường Mật? Cô mờ mịt, yếu ớt ngưng mắt nhìn anh, cảm giác chua xót không khỏi xộc lên đỉnh đầu. Cô ngay cả mình là ai mà cũng không biết. . . . cảm giác thật bi ai! Lô Tư Hiền nắm lấy tay cô, nhìn sâu vào trong mắt cô. Cô không muốn bị anh nhìn thấu, đó là một chút tôn nghiêm cô còn giữ lại cho riêng mình. Cô liều mạng vung tay, thế nhưng anh lại dùng cánh tay ôm chặt cô vào trong ngực mình. 

"Tôi không phải là Đường Mật, anh mau buông tôi ra." Cô sợ phải đối mặt với sự thật.

 "Em chính là Đường Mật!"

 "Tôi không muốn làm thế thân!" Giọng nói đầy hốt hoảng và bất lực. 

 "Em chính là Đường Mật, cho tới bây giờ cũng không phải là thế thân, anh tin tưởng trực giác của mình, tin tưởng em chính là Đường Mật!"

 "Nếu tôi không phải thì sao? Có phải anh sẽ buông tha cho việc tìm kiếm thân thế thật sự của tôi đúng không?"

 "Anh sẽ không buông tha. Em chính là Đường Mật!" Anh vô cùng kiên trì. Trong lòng cô không khỏi chấn động bởi vì sự thâm tình đến mức cố chấp của anh. Người con gái tên Đường Mật đó, người con gái được anh yêu sâu đậm, thật hạnh phúc. . . . . Cô thật hy vọng mình có thể là Đường Mật, có thể được anh yêu sâu đậm như vậy, nhất định sẽ rất hạnh phúc rất hạnh phúc. . . . Thế nhưng, chẳng may không phải thì sao đây? Trong lòng như bị khoét một lỗ hổng lớn, cô sợ mình sẽ bị hãm sâu vào vòng tình yêu này để rồi tan biến. Lô Tư Hiền nâng cằm cô: "Nhìn anh, nhìn vào mắt anh. Em là Đường Mật, tuyệt đối chính xác, tuyệt đối không sai!" 

Sự Hấp Dẫn Của Đường Mật - Đình NghiênNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ