Chương 16: Ý thức quản người yêu

3.3K 222 23
                                    

Giờ thì họ chỉ cần chờ đợi đến chung kết nữa thôi, việc được bỏ qua vòng playoffs khiến họ khá rảnh rỗi. Hầu như công việc hàng ngày chỉ còn là stream và luyện tập mà thôi, nên những người có dự định ra ngoài cho một vài cuộc hẹn nhỏ cũng khá là tiện.

Từ đầu mùa giải đến giờ Peanut khá là bận rộn, khiến cậu không có mấy thời gian và cơ hội để gặp gỡ bạn bè, nên nhân khoảng thời gian ít ỏi này, cậu đã hẹn mấy người bạn ra ngoài chơi một bữa. Miễn là Peanut không đi nhậu nhẹt hay hẹn hò với một người nào khác thì Faker khá là thoải mái thôi, với lại anh cũng biết tới mấy người bạn đó, cảm thấy không thể nào sống gây hại như Bang được đâu.

Họ chỉ đi dạo loanh quanh khu vực sông Hàn mà thôi , và quyết định mua ít đồ uống để phục vụ việc tán gẫu bên bờ sông. Cậu đương nhiên không quên phần quan trọng nhất là chụp ảnh sống ảo với mấy cậu bạn. Hôm nay thời tiết khá đẹp, mát mẻ, dễ chịu và bầu trời thì xanh biếc. Cậu đã tia thấy mấy chú chim mòng biển đang bay lượn quanh đó, thực ra ở sông Hàn thì chim mòng biển xuất hiện không phải quá lạ, nhưng cậu cũng rất hào hứng chụp lại, dù sao thì nó cũng là một cảnh đẹp mà, đúng là vô cùng yên bình.

Thời tiết có vẻ khá tốt nên tâm trạng mọi người cũng rất tốt, bạn cậu hào hứng đề nghị ăn cơm một bữa, cũng không có vấn đề gì nên Peanut rất vui vẻ đồng ý. Tuy nhiên họ lại muốn cậu mời anh đi ăn cùng, coi như là ra mắt chính thức.

Thật hay là hai người yêu nhau như vậy nhưng chỉ có bạn bè cậu đòi hỏi sự ra mắt, cậu không hề tiếp nhận bất kì áp lực nào từ phía những người thân của anh. Thực ra để mà nói, Faker đúng là một vị vua đơn độc, tính cách vốn đã khô khan và hướng nội khiến anh không có quá nhiều những mối quan hệ thân thiết. Vì vậy, cậu cũng chẳng có ai cần phải "ra mắt" cả.

Peanut hơi đắn đo lo rằng anh có thể không thích kiểu việc làm này nhưng bạn cậu lại cứ thúc giục nên cuối cùng cậu cũng ngần ngại rút điện thoại.

Chuông chỉ đổ trong hai tiếng là bên kia đã vang lên giọng nói quen thuộc.

-"Anh đây."

-"Sanghyeok, ừm, anh đang luyện tập hả?"

Cậu ngẩng mặt nhìn trời, chân vô thức đá đã vào hòn sỏi dưới chân.

-"Ừ, sao thế?"

-"Cũng không có gì...chỉ là...anh có rảnh bây giờ không?"

-"Có chuyện gì sao Wangho?"

-"Em và bạn đang định đi ăn tối..."

-"Huh? Vậy là không về ăn tối với anh à?"

-"Anh có muốn đi cùng không?...Cái đó...ý em là...nếu anh không muốn đi cùng cũng không sao, họ cứ đòi em gọi anh đến ra mắt...ah, không không, thực ra em định nói là..."

Peanut hơi ấp úng và rối rít cả lên, ngôn từ bắt đầu lộn xộn.

Faker khẽ cười, người yêu anh lại xấu hổ rồi, chuyện này rất bình thường mà, chắc là lại lo lắng cảm nhận của anh.

-"Wangho, em và các bạn đi trước đi, rồi nhắn địa chỉ nhà hàng cho anh, anh sẽ đến."

Giọng nói dịu dàng và ấm áp của anh khiến cậu yên tĩnh lại, ngoan ngoãn ừm một tiếng rồi chào tạm biệt.

[SKT T1 Faker - Peanut] Đậu nhỏ, chào emNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ