Suốt hai năm trời sống trong dằn vặt day dứt, chỉ nhung nhớ yêu thương duy nhất một người , lại tuyệt nhiên tin rằng người đó đã chết. Cho đến hôm nay, gặp lại người thương bằng xương bằng thịt, gần ngay trước mắt mà không thể giữ được họ bên mình. Đây là cảm giác thống khổ của sự bất lực cùng cực.
Gặp lại nhau có thể cũng là do ông trời còn thương duyên hai người, nhất định là còn tia hi vọng. Kim Taehyung tin tưởng rằng ít nhất JungKook ắt hẳn còn yêu thương, còn vương vấn mình, chỉ vậy mới cho con theo họ Kim , bằng không cũng chẳng mất công trở về Hàn Quốc làm gì!
Hai năm là một khoảng thời gian không dài nhưng cũng không ngắn. Hiện tại duyên vẫn còn vương, nợ tình cũng chưa kịp trả .
Kim Taehyung thở hắt ra, bước vào ô tô mà lòng nặng trĩu. Hễ cứ nghĩ lại khoảnh khắc JungKook lạnh lùng ngoảnh mặt đi, rồi con mình một tiếng hai tiếng đều gọi mình bằng "chú" là tâm can lại ngàn vạn đau đớn siết không nổi.
Nếu như JungKook nhất định không chấp nhận anh, không chịu nghe anh giải thích, không chịu tha thứ cho anh....Có lẽ một khi hi vọng sống duy nhất vụt mất rồi, Kim Taehyung cũng chẳng màng đến sinh mệnh mình chi nữa!
Thật sự cái cảm giác yêu không được bỏ cũng không xong là loại cực hình khủng khiếp nhất, khiến cho con người ta rơi vào khủng hoảng, nhung nhớ rồi điên loạn. Những loại cực hình này, Kim Taehyung đều trải thấu cả rồi!
Anh đến bar uống cho say mèm. Trong suốt hai năm, hôm nay là ngày đầu tiên anh uống say đến vậy. Trước giờ say mấy say nữa thì vẫn giữ được chút tình táo, ít nhất là ai nói gì còn biết nghe, biết đâu là phải đâu là trái. Nhưng hôm nay, mọi thứ Taehyung đều bỏ ngoài tai cả, một tiếng cũng JungKook, hai tiếng cũng JungKook.
Uống chán chê rồi Taehyung mới hùng hổ lái xe đến biệt thự của Park Jimin. Bởi vì anh biết rằng người anh thương đang ở đó!
- Jimin...T..Tôi muốn gặp JungKook của tôi!!! _ Kim Taehyung vừa lái xe đâm sầm vào bồn cây cảnh trong sân, loạng choạng bước ra đã gọi tên cậu ầm lên – JungKook, JungKook, tôi muốn gặp em! JungKook tôi muốn gặp em!
Park Jimin vừa thấy bộ dạng của Taehyung thì vội ra vội vàng đỡ lấy.
- Jimin, JungKook đâu rồi? Em ấy đâu rồi? Tôi có điều muốn nói...
- Cậu lại say khướt rồi! JungKook không ra đâu, em ấy mệt mỏi lắm rồi, cậu hãy buông tha đi! Có gì chúng ta nói chuyện, có được không?! JungKook không muốn thấy cậu, tôi cũng chẳng muốn thấy bộ dạng này của cậu! _ Jimin vừa định dìu Taehyung ra xe của mình để đưa về nhà thì bị anh hất ra .
- Bỏ ra, tôi muốn gặp JungKook, người tôi muốn gặp là Jeon JungKook, không phải là cậu!!!
Vừa đúng lúc, JungKook từ trong nhà đi ra
- Kim taehyung, tôi đã nói là không có gì để nói với anh cả, hồi chiều chẳng phải chúng ta đã rõ ràng rồi sao?! Anh mau mau về giùm đi, đừng làm phiền rôi thêm nữa. Woonie của tôi còn đang ngủ ngon lành, nó dễ thức bởi mấy tiếng ồn nhảm nhí của anh lắm!!! _ Cậu thẳng thừng nói một lèo không ngừng nghỉ.
JungKook đứng ngay trước mắt kia rồi, nhưng Taehyung lại chẳng thể đủ dũng khí mà chạy đến ôm lấy, bởi anh cho rằng mình không đủ tư cách.
BẠN ĐANG ĐỌC
VKook [ Chuyển ver ] Hối Hận Muộn [ Ngược ] [Hoàn]
De Todo👑 Tên tác phẩm: Hối hận muộn 👑 Tác giả: Mymy 👑Thể loại: Ngược [ ngược thân là chính,ngược tâm hay không là tùy thuộc vào cảm nghĩ của người đọc], hiện đại, cường công x nhược thụ ,có H :))) Chuyển ver đã được sự đồng ý của tác giả =))))). ...