11. Cãi nhau

273 29 2
                                        

Thời gian nhanh chóng trôi, thấm thoát mới đây, vừa sau chiếc hôn lưng chừng ấy, thì cả hai đã ở bên nhau được 5 tháng. Bây giờ là tháng 12, Peanut và các cậu bạn sẽ được chính thức được làm bác sĩ vào mùa xuân, công việc thì nhiều lại cộng thêm dạo này có rất nhiều vụ tai nạn liên quan đến phần đầu, nên Faker luôn bận rộn mà quên mất thời gian dành cho bạn nhỏ Peanut, trước đây khi cả 2 vừa chập chững bước vào mối quan hệ này, Faker luôn quan tâm cậu hết mực, hôm nào không trực đêm thì lại rủ cậu về nhà hay là cùng nhau dạo quanh con phố, cùng nhau ngắm sao ở sân thượng, cùng nhau tìm kiếm những món ăn ngon, cùng nhau nhâm nhi tách cà phê nóng dưới cơn mưa lạnh, nhưng giờ thì không, dạo gần đây thì khác hẳng lúc trước Faker cứ liên tục bận bịu với mớ công việc, không đi chơi, không hẹn hò, cũng như không về nhà anh. Peanut rất nhớ những lần này, vì đây là tháng 12 sẽ có tuyết rơi nên cậu rủ anh đi chơi, chẳng dám bén mãng đến phòng làm việc của anh, chỉ dám nhắn tin.

"Anh Sang-hyeok, ngày kia chúng ta cùng nhau đi chơi nhé, em nghe nói bữa đó tuyết đầu mùa sẽ rơi đó"

Khoảng hơn 10 phút thì cậu mới nhận được câu trả lời của anh.

"Đến trước hôm đó anh sẽ trả lời em, giờ anh đang rất bận"

Đọc được dòng tin nhắn, khuôn mặt của Peanut có vẻ thẫn thờ, cậu hụt hẫng với câu trả lời của anh, lẽ ra anh phải đồng ý lời mời đi chơi của cậu lẽ ra anh phải đồng ý. Trong lòng nghĩ có lẽ vì anh quá bận nên cầm lòng bỏ qua, nếu không có anh thì có thể đi xem tuyết đầu mùa với hội bạn thân cũng được mà, cậu đưa 2 tay lên đập nhẹ vào má mình cho tỉnh rồi lết xác đến máy bán nước tự động, lần nào mua cậu cũng không quên mua cho anh một lon cà phê vị mà anh yêu thích, lần này cũng vậy, mua xong hí ha hí hửng chạy đến phòng anh không gõ cửa mà xông vào.

"Em có mua cà phê cho anh nè"

"Này! sao không gõ cửa"

Faker hét lên làm cậu giật bắn người, đây là lần đầu anh lớn tiếng với cậu, khi thấy cậu anh có đóng mạnh chiếc laptop xuống như đang giấu diếm cậu một cái gì đó. Khuôn mặt Peanut hơi gục xuống, Faker cảm thấy mình hơi quá đáng nên hạ giọng.

"Xin lỗi, anh hơi lớn tiếng, lần sau có vào thì nhớ gõ cửa"

"Vâng"

Peanut đặt lon cà phê xuống bàn anh sau đó quay đi ra ngoài, cậu cắn môi dưới để không lộ ra tiếng nấc, đi chậm rồi lại nhanh hơn, rồi lại nhanh hơn, cuối cùng là chạy, nước mắt cậu sắp rơi nhưng lại cố gắng ngăn cho nó không được rơi xuống. Vác gương mặt thẫn thờ xuống nhà ăn để ăn trưa, nhà ăn giờ đây còn có mặt thêm sự có mặt của giám đốc Kkoma anh ấy lúc nào cũng như mẹ của mọi người nên hay được tụi nhóc gọi là "Má Kim" và anh cũng chấp nhận làm má của bầy trẻ, mọi người đều có thể cảm nhận được sát khí tỏa ra khỏi người cậu, từ buồn mà chuyển sang giận mất rồi, cậu nói với lòng là sẽ không nói chuyện với Faker nữa. Sungu luôn là người nhận ra sự bất thường của tất cả mọi người, nhìn là có thể biết có lẽ Peanut đang giận Faker.

"Cậu lại giận anh Sang-hyeok à?"

"Đương nhiên rồi, cậu xem thử tớ chỉ lỡ không gõ cửa mà anh ấy quát tớ rất lớn, lại còn như giấu diếm tớ điều gì nữa"

Còn AnhNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ