"Jung đi làm đây"
"Vâng, à hôm nay em đi dã ngoại với mấy đứa nhỏ lớp nhảy, chắc tối em mới ăn cùng Jung được"
"Không sao, em đi cẩn thận nhé, bye..."
Môi chưa kịp phát ra từ cuối cùng thì Momo đã hôn say đắm người yêu mình, đó là "thủ tục" suốt hơn chục năm nay của họ, hoàn toàn tự nguyện, đáng yêu đó chứ ~
* 15 phút sau
"Chết tiệt, tại sao bố lại giao việc này cho mình nhỉ, đáng ra phải giao cho hai chị lớn, rõ ràng mình là đầu bếp chứ có phải quản lý đâu"
Nói là đi làm chứ việc hàng ngày của Jungyeon không hề đúng chuyên môn, và tính cách phóng khoáng, tự do của cô cũng không hợp việc quản lý. Có một điều mà bố mẹ cô vẫn chưa biết, Jungyeon rất đắc chí về kế hoạch này của mình tạo ra nhằm che mắt họ. Mỗi ngày cô ra khỏi nhà vào 7 giờ sáng, mất 15 phút để đi đến nhà hàng đầu tiên, mỗi nhà hàng mất 15 phút để kiểm tra, có 5 nhà hàng tất cả vậy 8 giờ 30 phút là thời điểm bắt đầu khoảng thời gian tự do của cô, cô cũng dặn dò kỹ nhân viên tại các cửa hàng một vài điều để tránh cơn thỉnh nộ của bố mẹ khi biết con gái không làm đúng việc được giao. Sau đó cô đến nhà hàng nhỏ (tự mở) của mình, nấu ăn cho 5 vị khách đặt bàn sớm nhất và đọc sách. Nhưng thường chỉ có 4 khách được chọn, vì cô đầu bếp luôn có khách đặc biệt mà. 😎
* 19 giờ, tại nhà hàng nhỏ của Jungyeon
"Lạ thật, nếu không tính Momo thì đáng lẽ ra phải hết khách từ giữa trưa, vậy sao bây giờ 7 giờ tối rồi mà vẫn còn trống 2 đơn đặt nhỉ? Tận thế sao?" - Jungyeon thắc mắc
"Ju...Jung ơi, Jung biết tin gì chưa?" - Momo chạy hớt hải vào nhà hàng nhỏ của Jungyeon
"Sao mà em vội thế, có chuyện gì à, lúc nãy Jung vừa đoán là trái đất hôm nay tận thế đấy, thật hả?"
"Trời đất, Jung không xem TV à, mà đúng rồi, Jung có xem TV bao giờ đâu" - Vừa nói, Momo vừa dành tặng cái TV dính đầy mạng nhện một ánh mắt xẹt điện
"Thành phố của chúng ta sẽ bị đánh bom đó Jung à, BỊ ĐÁNH BOM" - Momo gào lên
"GÌ CƠ? BOM SAO? THÀNH PHỐ NÀY SAO?"
"Đúng là như vậy, 12 GIỜ ĐÊM NAY CẢ THÀNH PHỐ SẼ NỔ TUNG VÀ CHÌM TRONG BIỂN LỬA" - Momo tiếp tục gào lên, Momo căng thẳng xuất hiện rồi...
"Bình tĩnh nào Momo, em đâu cần hét lớn như vậy, gần như bắn cả dây thanh quản ra rồi, đợi Jung đi làm chân giò cho em, kể sau cũng được"
Đột nhiên khuôn mặt hoảng hốt và cái miệng ngoác như hà bá biến mắt, Momo cười tít mắt rồi ngoan ngoãn ngồi xuống bàn, chắc giữa tận thể và không được ăn chân giò thì Momo chọn phương án một.
* 19 giờ 30 phút
"Em no chưa?"
...Không có câu trả lời, chỉ có tiếng thở phì phò của người yêu, Jungyeon cười mỉm rồi hỏi
"Giờ em có trách nhiệm kể lại chuyện em vừa gào thét ngay trước cửa khoảng 30 phút trước cho Jung nghe"
"Sáng nay cổng Sở Cảnh sát cùng vài chiếc xe tuần đỗ cạnh đó nổ tung và một lời nhắn ngắn ngủi của tên đánh bom: món tráng miệng, 12 giờ đêm nay sẽ là món chính"
![](https://img.wattpad.com/cover/114072620-288-k518326.jpg)
BẠN ĐANG ĐỌC
[JungMo/JeongMo] Thám tử bất đắc dĩ
FanfictionCâu chuyện kể về những vụ án được phá bởi cặp đôi "thám tử nghiệp dư" Jungyeon và Momo trong và ngoài nước Hàn Quốc