Ahn Hani nhìn khuôn mặt lo lắng pha chút sợ sệt của Heo Junghwa đến là buồn cười, lại còn sợ đến mức giữ nguyên không dám di chuyển, bèn lên tiếng trêu chọc.
– Em vừa làm gì thế?
Ahn Hani khuôn mặt tò mò hỏi, như thể là không biết người kia vừa làm gì với mình, Heo Junghwa liền thở phào nhẹ nhõm, sau đó chối đây đẩy.
– Em không làm gì cả, em chỉ nhìn thôi thật đấy.
– Nhìn thôi sao phải sợ thế?
– Thế.. Thế chị nghĩ em làm gì? Thôi ngủ tiếp đi em cũng đi ngủ đây.
Heo Junghwa nhanh chóng đánh trống lảng, sau đó trở về một bên mép giường nằm, tim vẫn đang đập thình thịch.
Ahn Hani thấy người kia trốn tránh thật giỏi, thầm nghĩ, được lắm, dám làm không dám nhận, hôm nay phải xử không tha. Nghĩ rồi liền ngay lập tức ngồi bật dậy, kéo Heo Junghwa bên mép giường kia lại đè xuống.
– Làm việc xấu không chịu nhận lại còn dám nói dối à?
Ahn Hani đè trên người Heo Junghwa, đùa cợt nói, cái vẻ này, có lẽ chỉ xuất hiện khi trêu chọc Heo Solji, nhưng lần này lại là trêu chọc Heo Junghwa.
– Em có làm gì đâu.
Heo Junghwa đến chết vẫn không chịu nhận, nhìn Ahn Hani thật là ghê gớm, nhìn gương mặt đùa cợt này so với lúc lạnh lùng trông còn đáng sợ hơn, khai ra rồi đêm nay mình tử nạn mất.
– Nói mau.
Ahn Hani tiếp tục truy vấn, hôm nay nhất định phải bắt con bé này nhả ra từng chữ, lần sau thôi mấy cái trò im ỉm hành động này đi.
– Chị không ngủ bao giờ đâu, nghịch nhầm người rồi nhá, từ nãy đến giờ Junghwa làm gì chị biết hết đấy, không tự giác nói ra thì..
Heo Junghwa nghe lời đe doạ, sợ đến run cả người.
– Rồi rồi rồi, em vừa mới hôn trộm, nhưng chỉ chạm môi thôi, thật đấy thật đấy.
Heo Junghwa nói xong nhắm tịt mắt, chuẩn bị chờ đòn giáng xuống, nhưng chờ mãi mà chẳng thấy động tĩnh gì, liền mở mắt ra nhìn, chỉ thấy ánh mắt Ahn Hani đang chăm chú nhìn mình, trong ánh mắt có rất nhiều ý, làm cô không hiểu hết được. Ahn Hani nhìn cô gái dưới thân mình một lúc lâu, thực sự ngoài mẹ và Heo Solji, cô chưa từng đem vẻ đẹp của người nào để vào mắt, dù người có đẹp tới chói loá như Ahn Hyojin, cũng chỉ liếc qua, không hề để tâm, càng không có thành ý muốn ngắm. Nhưng lần này, lại chăm chú nhìn khuôn mặt , Heo Junghwa tất cả đều để lọt vào ánh mắt, nước da trắng hồng, kia đôi mắt ướt, sống mũi cao cao, đôi môi đầy đặn, khuôn mặt trái xoan, tất cả đều hài hoà, không quá chói mắt, nhưng mặn mà, khiến mình nhìn không thể rời đi. Ahn Hani tự nhiên xao xuyến, cũng có chút động lòng, tại sao người đẹp đẽ như thế này, đến bây giờ mới chịu đặt vào mắt?
Ahn Hani nhẹ nhàng đặt môi lên trán Heo Junghwa . Sau đó nhẹ nhàng ôm lấy, bàn tay vuốt ve mái tóc đen óng mềm mượt.
– Ừ. Ngủ đi.
Sau đó liền nhắm mắt lại. Chỉ có Heo Junghwa đang không hiểu gì, Ahn Hani đã không giận, lại còn nhẹ nhàng, thật khiến mình hơi sợ đi, nhưng được ôm vậy cảm thấy cũng ấm áp quá, liền vòng tay ôm lại, dụi mặt vào cần cổ Ahn Hani mà ngủ.
BẠN ĐANG ĐỌC
[LeSol][Chuyển ver] Chị, em yêu chị
Fiksi Penggemarđọc đi rồi biết Nguồn :http://etruyen.net/doc-truyen/chi-em-yeu-chi/#