CHAP 46

451 58 0
                                    

Cuối cùng cũng đã đến ngày làm phẫu thuật cấy ghép. Ahn Hyojin vô cùng hồi hộp, cũng có chút lo lắng, bàn tay vô thức nắm chặt lại. Heo Solji liền nắm lấy bàn tay cô, tách dần những ngón tay kia ra, động tác vô cùng mềm mại.

- Đừng lo, ổn cả mà, Bill nói cơ thể của em rất tốt, rất phù hợp để mang thai, nhất định là thành công.

Trần Thiên Hương khẽ vuốt mái tóc người kia, cô biết Ahn Hyojinlo lắng, nhưng trong lòng cô còn sốt ruột hơn. Chỉ là Heo Solji ở ngoài mặt ra vẻ bình tĩnh để Ahn Hyojin được an tâm, trong lòng cô hiểu rõ, bây giờ mình là chỗ dựa lớn nhất của Ahn Hyojin, phải thật mạnh mẽ, như vậy cô ấy mới yên tâm dựa vào.

- Chị Solji.

Ahn Hyojinđưa tay lên áp vào hai má Heo Solji, ánh mắt chăm chú nhìn vào mắt cô

- Em nói đi.

Bill từ xa đi đến, nhìn thấy một cảnh này liền dừng bước lại, để cho hai người họ có thời gian nói chuyện với nhau thêm một chút, khóe môi khẽ mỉm cười, anh biết hai người yêu nhau là như thế nào, cảm giác ra sao cũng đều rõ, bởi vì chính mình cũng đã từng trải qua rồi. Ngay cả những nước thoáng như phương Tây, yêu đương thì dễ nhưng chuyện kết hôn, sinh con rồi sống với nhau cả đời cũng không phải chuyện đơn giản. Heo Solji và Ahn Hyojincòn là người đồng giới, so với các cặp tình nhân khác đến với nhau càng khó khăn. Cùng nhau đi đến được bước đường này cũng đã là không dễ dàng, hai người họ còn trẻ, tương lai còn dài, khẳng định phía trước còn rất nhiều chông gai, nhưng nhìn thấy họ tình cảm sâu đậm như vậy. Cũng yên tâm phần nào, mong cho Heo Solji và Ahn Hyojinsẽ cùng nhau đi nốt con đường còn lại.

Ahn Hyojinđôi mắt dần đỏ lên, sau đó hít một hơi thật sâu.

- Chị, em yêu chị.

Nói xong liền dướn người hôn lên môi Heo Solji đôi mắt nhắm lại, một giọt nước mắt chảy xuống. Bàn tay nắm chặt lấy bàn tay Heo Solji.

- Chờ em nhé.

Lúc này Bill cũng bước đến, đặt tay lên vai Heo Solji, ánh mắt hiền dịu.

- Sẽ ổn thôi mà.

Heo Solji nhẹ gật đầu, Ahn Hyojincũng thả lỏng bàn tay đang nắm chặt bàn tay người kia ra, vài y tá bước đến, đẩy giường Ahn Hyojinđang nằm vào phòng. Bill cũng theo vào, cánh cửa phòng khép lại. Chỉ có Heo Solji ở ngoài chờ đợi. Cô đến gần ghế ngồi chờ, im lặng ngồi xuống.

Hai bàn tay đan chặt vào nhau, đưa lên chống lấy cằm, Heo Solji bắt đầu suy nghĩ. Lần đầu tiên mình và Ahn Hyojingặp nhau, cô gái ấy say xỉn bấm lộn chuông nhà, sau đó ngã xấp ở cửa nhà mình.Nghĩ đến đây liền mỉm cười. Ánh mắt vô thức nhìn xung quanh, toàn bộ là màu trắng bệnh viện, còn có mùi thuốc sát trùng, Heo Solji có lẽ quá quen thuộc với nơi gọi là bệnh viện, càng quen thuộc với cảm giác chờ đợi. Lần đầu tiên là chờ đợi Jung Suk trong đau khổ, lần thứ hai là chờ đợi mẹ của anh ấy đang phẫu thuật, lúc ấy cô vô cùng khổ sở, nhưng lại có bờ vai của Ahn Hyojin cho cô dựa dẫm, lần thứ ba là chờ đợi Ahn Hyojin, cảm giác như toàn thân chết đứng, nơi nào cũng khó chịu, tim quặn lại, vô cùng đau khổ. Cả ba lần chờ đợi ngoài phòng phẫu thuật đều làm Heo Soljinhớ rõ, đều sốt ruột chịu đựng trong sự lo lắng mất đi người thân yêu, nhưng lần chờ đợi này lại hoàn toàn khác, cũng có lo lắng, cũng có sốt ruột, nhưng chính là lần này lại vui mừng chờ đợi thêm một người thân yêu mới sẽ xuất hiện.

Heo Solji đang trầm mặc suy nghĩ, chuông điện thoại liền rung lên.

- Alo, chị BoA.

- Alo, Solji, chị nghe Bill nói hôm nay làm phẫu thuật, ổn chứ?

BoA nói qua điện thoại, giọng đầy quan tâm.

- Vẫn đang làm chị ạ, chắc là ổn thôi.

- Ừ, em đừng lo lắng, cứ tin vào Bill, cậu ấy là bác sĩ giỏi.

- Vâng, em biết.

- Ừm, vậy chị cúp máy, chúc hai em may mắn.

- Chị BoA.

- Ừ?

- Cảm ơn chị.

- Haha, không có gì, chúng ta là chị em mà.

Heo Soljikết thúc điện thoại, trở lại yên lặng. Hơi ngửa đầu ra sau một chút, khẽ nhắm mắt lại. Cảm giác thời gian trôi qua thật lâu quá. Bàn tay nắm chặt lại. Cô cứ ngồi chờ, chờ thật lâu, cho đến khi cánh cửa phòng mở ra. Bill đi ra, khuôn mặt vô cùng thoải mái.

- Thế nào?

Heo Solji nhanh chóng đứng dậy hỏi.

- Tốt, cô ấy đang nghỉ.

Bill nở nụ cười, Heo Soljithở nhẹ.

- Tôi vào nhìn cô ấy một chút được không?

- Được.

Heo Solji mở cửa phòng tiến vào, Ahn Hyojinđang nằm trên giường bệnh, đôi mắt nhắm nghiền lại. Chăn đắp ngang bụng. Heo Solji bước đến, nắm lấy bàn tay Ahn Hyojin, đôi môi mỉm cười, sau đó đặt lên trán người kia một nụ hôn. Đứng nhìn Ahn Hyojinmột chút, rốt cuộc không có việc gì làm liền đi trở ra ngoài.

Heo Solji ra khỏi phòng bệnh, Bill vẫn đứng đó, thấy cô liền nở một nụ cười.

- Làm sao anh vẫn còn ở đây?

Heo Soljithắc mắc hỏi.

- Đi uống với tôi mấy ly được không?

Bill đút tay vào túi quần, mỉm cười nói.

[LeSol][Chuyển ver] Chị, em yêu chịNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ