JinGa | Jealousy

767 110 21
                                    

"Seokjin hyung, cây quất em trồng có quả, em đang định mang đi khoe thì anh lại vặt nó và làm gia vị cho món mì của anh sao!!"

"Seokjin hyung, anh đừng nhổ gai từ xương rồng để xỉa răng được không? Em thấy nó bị lõm một nhúm rồi này!"

"Seokjin hyung, tại sao anh---"

"Seokjin hyung--"

Yoongi cứ phàn nàn, Seokjin lại thắc mắc. Tại sao cậu lại giận dỗi chỉ vì chuyện này trong khi người khác sẽ dễ dàng bỏ quả nhỉ?

Quả thật anh đã biết trước rằng Yoongi sẽ tức ơi là tức khi anh vặt quả quất nhỏ nhắn của cậu.

Là vì lúc đó nấu mì xong Seokjin mới nhận ra rằng trong kí túc xá hết chanh, cửa hàng tiện lợi thì khá xa nên anh sợ mì sẽ trương lên hết sau khi mua về. Vừa vặn cây quất của Yoongi cũng có quả to hơn viên bi nên anh đem vào.

Còn vấn đề cây xương rồng ấy à?

Anh trả lời rằng anh chỉ muốn xem cảm giác xỉa răng bằng nó sẽ như thế nào thôi. Nó gọi là trò đùa ông chú nhạt nhẽo nhất quả đất.

Yoongi muốn chửi thề, nhưng không bằng cách nào được, vì Seokjin lớn hơn cậu và còn là anh cả nữa.

Vậy nên chỉ còn nước im lặng đến đáng sợ thôi.

Khác với thường lệ, Yoongi rời giường mà không đánh thức Seokjin. Điều đó cũng không ảnh hưởng nhiều gì, anh có thể tự dậy được. Đó là chưa kể, tối hôm qua Yoongi ngồi ở bàn sáng tác đến 3 giờ sáng, cậu thậm chí không đáp lại lời chúc ngủ ngon từ Seokjin. Anh nghĩ chắc mình đã làm phiền Yoongi rồi, nên anh cũng chỉ cười trừ, trả lại sự yên tĩnh cho cậu. Sẽ không có lần sau đâu, anh thề đấy.

"Yoongi, mau ra ăn sáng đi em."

Seokjin đã làm xong bữa sáng và anh nhận ra chiếc ghế bên cạnh mình bị trống, anh trở lại phòng và gọi người yêu của mình.

Yoongi vẫn kiên trì không đáp lại, chỉ nhìn xuống dưới đất và bước chân vào phòng bếp, né tránh ánh nhìn của anh.

Namjoon thấy điều gì khác lạ, cứ nhìn chằm chằm từ Seokjin xiên qua Yoongi nhiều lần, cuối cùng mới dám mở miệng, "Ồ, sao hôm nay không thấy hai người gắp thức ăn cho nhau và cười với nhau sến súa nhỉ?"

Seokjin nghe xong, tạm dừng đũa nhìn sang Yoongi ái ngại, cậu vẫn nghiêm túc ăn và không nói gì kể từ khi bữa sáng bắt đầu.

Hoseok ngồi cạnh huých cùi chỏ vào tay hắn, nhỏ giọng: "Người ta ra sao không đến lượt mày quản, ăn nhanh lên rồi đi làm thằng điên ạ." Nói vậy thôi cứ Hoseok cũng thắc mắc nãy giờ.

Rồi các thành viên khác lại tập trung ăn uống, không để ý hai kẻ kia nữa.

Trước khi đi làm, anh lấy một hộp sữa đưa cho Yoongi, bảo cậu hãy uống sau khi luyện tập. Cậu cũng không cự tuyệt, nắm lấy hộp sữa và khoác áo ra ngoài xỏ giày. Điều đó làm anh thấy lòng dịu đi đôi chút, từ hôm qua đến giờ Yoongi cứ im lặng mà anh không biết tại sao.

Ban đầu anh nghĩ, Yoongi vốn im lặng và trầm mặc rồi, nhưng cậu càng như thế, anh càng khó xử. Hơn nữa quan hệ của hai người không phải ở mức bằng hữu, là người yêu thì đúng hơn. Seokjin cũng từng suy ngẫm, có khi nào cậu chán anh rồi không? Và rồi ý nghĩ đó luôn bị anh cố tình dập tắt đi, bởi cậu không phải người dễ thay lòng đổi dạ đến thế.

[Drabbles | JinX] Black pearl.Nơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ