Chap 4: Người quan trọng

3.6K 263 19
                                    


- Aizza cuối cùng cũng làm xong!- TaeHyung cất sách vở, giúp Jimin làm nốt bài còn lại.

Xong xuôi thì Jimin cất bàn, sau đó nằm phịch xuống giường cạnh anh TaeHyung.

- TaeHyunggie! Anh nhìn kìa, hôm nay trời nhiều sao quá!!- Jimin nhìn trời qua tấm kính cửa sổ mà cảm thán.

Vì không kéo rèm nên hai đứa nhỏ có thể nhìn ngắm hàng triệu vì sao tinh tú trên bầu trời kia.
Trời khoác lên mình một màu tím than, những ngôi sao trắng thi nhau lấp lánh.
Thật sự rất giống dải ngân hà..

- Đẹp quá..!!- TaeHyung và Jimin cùng thốt lên, mắt như lấp lánh theo sao.

Những ngôi sao kia thật đẹp, toả sáng giống như em vậy..
Thật đẹp, cũng thật mong manh...

- Anh từng nghe được một câu: người đồng ý ngắm sao bên cạnh bạn, là người quan trọng với bạn!- TaeHyung mở lời.

-....

- Jiminnie thật sự rất quan trọng với anh..

-....

Thấy im lặng, TaeHyung liền ngoảnh sang bên trái..

- Cái gì vậy? Yah Koala họ Park!! Anh đang nói mà em dám ngủ quên hả? Đúng là bất lịch sự quá đi!!- Cậu bĩu môi.

Bé Jimin vì một ngày tâm trạng không tốt, đã thấm mệt mà lăn ra ngủ trong lúc bé TaeHyung đang bộc bạch lòng mình~
Vậy là Jimin lại không nghe được những lời muốn nghe rồii!!

Jimin thở đều đều, mắt nhắm nghiền chìm sâu trong giấc ngủ, không màng đến xung quanh. Đây là lần đầu tiên nó ngủ dễ như vậy. Có lẽ bởi nó, rất tin tưởng người bên cạnh..

TaeHyung nhìn họ Park ngủ, không nhịn được mà đưa tay véo hai má nó, xong rồi lại vuốt vuốt. ( vừa đấm vừa xoa ==')

Cậu nằm nghiêng hẳn về phía Jimin, nhìn nó, thầm đánh giá khuôn mặt nó.
Mặt Jimin phính như bánh mochi, hai mắt thì nhỏ, lúc cười híp tịt vào, đáng yêu lắm..
Đôi môi thì hơi sưng, đỏ như môi các bạn nữ.. Ầy.. Môi Jimin rất mọng nước nha~~
Nhìn thích dã man~~~

TaeHyung không an phận, đưa một tay véo môi Jimin. Nó đang ngủ thấy động thì nhăn mặt, sau đó nhanh chóng ngủ tiếp. TaeHyung bật cười, cái dáng nhăn mặt cũng đáng yêu. Cậu nằm ngửa ra, ngắm sao rồi cũng dần chìm vào giấc ngủ...

------------

Mặt Trời bắt đầu lên. Những tia nắng yếu ớt len lỏi qua kẽ lá.

Đã sang tháng 10, thời tiết đang là mùa thu, buổi sáng thường se lạnh.

Park Jimin mắt vẫn nhắm, quơ tay tìm kiếm chiếc chăn. Lần mò mãi không thấy chăn đâu, vừa hay sờ thấy tay người kia, liền đưa qua ôm lấy mình.

Cảm giác đúng là rất dễ chịu~. Kim TaeHyung vẫn mơ ngủ, trở mình ôm trọn Jimin vào lòng. Cái lạnh giữa hai đứa nhỏ biến mất.

- TaeHyunggie~ mấy giờ rồi?- Jimin mắt nhắm hỏi TaeHyung.

-... Hình như là 6 giờ..- TaeHyung đáp.

- Sắp đến giờ mẹ gọi rồi.. Em phải dậy..- Jimin cựa quậy.

- Nhưng mà anh chưa muốn dậy..- TaeHyung kéo Jimin lại ôm vào người.

[ VMin BTS ] [ Hoàn ] Anh EmNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ