Tôi hàng ngày đều phải thức khuya để thiết kế mẫu trang sức. Lúc đi học, tôi không hề nghĩ mình sẽ theo nghề này. Thế nhưng nghĩ tới công lao nuôi dưỡng của ba mẹ Kim, tôi đã cố gắng học toán, theo ngành thiết kế. Hiện tại được cất nhắc làm trợ lý đặc biệt của người kia.
Nhân viên trong phòng thiết kế đều bận rộn với công việc tạo kiểu mẫu. Tôi lo lắng bản thiết kế của mình sẽ không được phê duyệt. Bản nào được phê chuẩn, mới được phép chuyển sang phòng sản xuất. Sau đó mới được trưng bày trong buổi ra mắt. Và đương nhiên, mẫu nào được ra mắt thì chủ nhân của mẫu đó được lãnh thưởng.
Tôi tìm tòi nhiều kiểu mẫu, nhưng đều trùng với mẫu có sẵn. Vò đầu bứt tai, mái tóc nâu của tôi rối tung lên. Ngày mai là hạn nộp bài. 12giờ đêm rồi, tôi vẫn còn thức làm việc. Người kia chắc đã ngủ từ lâu.
Sau ngày hôm đó, anh ấy vẫn mặt dày, nói sẽ theo đuổi tôi. Tôi khó hiểu, anh ấy không sợ dư luận, không sợ ba mẹ sao? Hơn nữa, từ lúc về tôi vẫn chưa gặp Ha Jisoo..
Anh TaeHyung thường xuyên đưa tôi đi làm, đi ăn, luôn tôn trọng ý kiến của tôi. Khiến tôi thấy thoải mái hơn, không còn ngại anh ấy như lúc mới về nữa.Trong phòng thiết kế của tôi có một cô gái rất xinh, hay để ý tôi. Cô ấy tên Song Kiyu thì phải, có thể coi là hoa khôi của phòng. Cô ấy thường bắt chuyện với tôi, giúp đỡ tôi. Cả phòng có nhiều lời xì xào, gán ghép tôi với cô ấy. Tôi cũng chỉ cười xoà, đâu thể nói người tôi yêu là tổng giám đốc của họ?
Tôi nghĩ linh tinh rồi đi ra ngoài ban công. Đêm nay trăng sáng, có nhiều ngôi sao xung quanh. Vài cơn gió nhẹ thổi qua làm tóc tôi rối một chút. Tôi ngắm trăng, ngắm sao. Bất giác lại nghĩ đến người kia. Tôi là trăng, anh ấy là sao.
Mặt trăng chỉ có một, ngôi sao luôn ở bên cạnh bảo vệ cho Mặt trăng...
A! Ra rồi!! Tôi giật mình, lại vui sướng nhảy cẫng lên, chạy nhanh vào bàn làm việc. Cầm bút vẽ vẽ vời vời.
Mẫu thiết kế của tôi sẽ là lắc tay hình ngôi sao, khuyên tai hình Mặt trăng và vòng cổ kết hợp cả ngôi sao cùng mặt trăng.
Tôi cố gắng vẽ từng chi tiết. Sau 1 giờ đồng hồ thì được kết quả như ý. Perfect! Tôi thật may mắn!! Đã có thể an tâm đi ngủ.
-------------
Ngày hôm sau, tâm trạng tôi rất tốt. Bàn thiết kế đã vẽ xong, chỉ chờ đến giờ sẽ mang nộp. Tôi xuống nhà, ba mẹ vẫn chưa dậy. Tôi tự tay làm bữa sáng, mùi thức ăn thơm nức bay quanh nhà.
Anh TaeHyung đã dậy, ngạc nhiên nhìn tôi. Anh ấy từ khi đi làm đã bỏ thói quen ngủ nướng, đã biết dậy đúng giờ.
Tôi vui vẻ, đi lại như nhảy múa, thi thoảng còn hát vài câu. Anh TaeHyung lại gần, đưa tay sờ lên trán tôi, tự nói một mình.
- Đâu có nóng hay sốt? Jimin hôm nay nhầm thuốc sao?
Nói xong lại lắc đầu, nhắm mắt khó hiểu. Tôi thấy cảnh đó thật dễ thương, cao hứng véo má anh ấy, thơm gió một cái rồi cười cười.
- Hôm nay em sẽ tự đi làm~ Anh đi sau nhé~
Tôi cười rồi cầm tài liệu ra khỏi nhà. Đúng là khi tâm tình tốt, thì nhìn cái gì cũng thấy dễ chịu~ còn cao hứng tặng người kia nụ hôn gió.
BẠN ĐANG ĐỌC
[ VMin BTS ] [ Hoàn ] Anh Em
FanfictionYêu một người dưới danh nghĩa: Em trai.. Au: VMin Thuỷ Tiên "Đứa con" của tớ, rds làm ơn đừng mang ra ngoài khi chưa có sự cho phép~ Hãy làm một reader có văn hoá~~