Chap 2

2.6K 168 1
                                    

Myoui Mina bị cảnh tượng trước mắt cướp đi khả năng phản ứng nhanh nhạy của chính mình. Chỉ biết đứng yên một chỗ, đôi mắt ánh lên một chút sợ hãi cùng lo lắng.

Một Minatozaki Sana lịch lãm thường ngày, hiện tại lại bị thay thế bởi một người mang trên mình nhiều vết thương. Máu trên đầu và cánh tay phải tuôn ra liên tục. Bây giờ đang quỳ rạp xuống nền đất thở một cách khó khăn.

Được một lúc, chị đưa đôi mắt mệt mỏi lên nhìn cô khiến cô giật mình, lùi về một bước. Ánh mắt đó, chắc chắn không phải ánh mắt thường ngày chị dành cho cô. Nhưng Sana dẫn cô đi từ điều kì lạ này đến điều kì lạ khác khi trên môi của chị nở một nụ cười. Cố gắng nâng cơ thể đứng dậy, Sana loạng choạng đi về phía Mina. Cô lo sợ nhắm tịt hai mắt lại nhưng cô bỗng cảm nhận được có một cái gì đó phủ lên đầu khiến cô dù mở mắt cũng không thể nhìn thấy gì. Mùi hương này thật sự rất dễ chịu, có một chút mùi tanh của máu nhưng đã bị mùi hương kia lấn áp. Myoui Mina trong giây phút cố gắng giải mã tình huống hiện tại lại nghe loáng thoáng giọng của chị

"Đừng nhìn nữa. Em sợ lắm đúng không?"

Sự ôn nhu, nhẹ nhàng đều được thể hiện hết trong câu nói. Mina lúc này mới vỡ lẽ, chị phủ áo khoác chị lên đầu cô chính là không muốn cô nhìn thấy cảnh này của chị. Thật sự cô cũng chẳng muốn quan tâm đâu nhưng... máu chảy nhiều như thế...?

Không muốn phí thời gian phải suy nghĩ về vấn đề này, cô quyết định làm theo ý định của mình ban đầu. Lấy chiếc áo khoác vẫn còn vương một chút máu xuống, chạy lên phòng chị mong có thể giúp được một chút.

Vào căn phòng đó, Mina không khỏi ngạc nhiên khi thấy cách bày trí kì quặc này. Không, nói đúng hơn căn phòng này vốn không được trang trí bởi thứ gì cả. Bước từng bước cẩn thận vào sâu hơn, cô thấy một bóng người đang nằm trên ghế sofa hô hấp một cách khó khăn. Không nghĩ gì lập tức chạy lại bên đấy. Vết thương ở đầu chỉ được băng lại sơ sài, chỉ để cầm máu. Cô lại ngạc nhiên hơn khi máu chảy ra càng nhiều ở nơi cánh tay phải.

"Sao lại không cầm máu chứ?!". Mina đưa tay muốn chạm vào để xem vết thương. Nhưng một bàn tay đã ngăn chặn cô làm chuyện đó

"Mina, về phòng đi"

Dù thật thấy không quen lắm với tông giọng lạnh lùng này của chị dành cho mình. Nhưng nếu cứ như thế, chị nhất định sẽ chết vì mất máu cho xem.

"Chị để tôi xem"

Người kia lập tức xoay người, hất bàn tay cô ra, dùng đôi mắt theo Mina là lạnh lẽo nhất lớn tiếng

"Đừng quan tâm đến tôi!!!!"

Mina đứng hình trước phản ứng này từ chị. Trước đến nay, chưa từng, chưa bao giờ chị như vậy với cô cả. Không hiểu từ đâu, giọt nước mắt bắt đầu rơi trên khuôn mặt cô. Sana thấy thế liền bừng tỉnh, cố gắng làm dịu đi cảm xúc trong mình hướng người kia

"Tôi..."

Cô vứt lại hộp y tế rồi chạy đi, nước mắt chảy ra nhiều hơn. Tại sao vậy chứ ? Tại sao phải rơi nước mắt vì hạng người này ? Rõ ràng chị ta không tốt cơ mà ? Myoui Mina, không được khóc! Cô cố gắng trấn tĩnh bản thân mình nhưng tất cả đều vô dụng. Nó lại càng khiến cô rơi nhiều nước mắt hơn.

[2na] [SanaxMina] Nguồn sống của em là chị Nơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ