Chap 5

2.3K 161 5
                                    

"Em đứng đây chờ tôi đi lấy xe"

Thế rồi chị nhanh chóng chạy đi bỏ lại em một mình đứng đó. Tâm trạng của Sana hôm nay cực tốt. Mặc dù em né tránh nhưng chị có thể thấp thoáng nhận ra được có một chút quan tâm của em dành cho chị. Càng nghĩ càng thấy vui vẻ, Sana nhảy chân sáo ra chỗ đậu xe khiến nhiều người xung quanh dòm ngó, nhìn chị bằng ánh mắt kì thị. Những người gần đó đều lắc đầu ngán ngẩm. Họ cho rằng gái đẹp hiện tại đều không bình thường cả rồi.

Cảm nhận điện thoại của mình đang rung lên vì có cuộc gọi đến, chị nhấc máy . Lập tức dừng cái kiểu đi trẻ con đó của mình, mặt chị đanh lại, hai mày nhíu lại gần dính cả vào nhau, mặt thật sự rất nghiêm trọng

"Chị!! Cứu tôi...Á!"

Cuộc gọi em thực hiện đến chỉ vỏn vẹn có vậy nhưng nó đủ khiến Sana gần như muốn nổ tung ra vì giận. Thất thần một lúc, miệng buông một câu chửi rồi tức tốc chạy đi. Vừa chạy chị vừa mong em sẽ không xảy chuyện gì. Nếu không Sana thật sự có thể sẽ không buông tha cho chính bản thân mình. Chị đang giữ một bằng chứng phạm tội, chị biết thế. Tại sao chị lại không nghĩ đến bọn nó có thể sẽ bắt em đi chứ ? Tự trách mình liên tục trong suốt quãng đường mong sẽ chạy theo kịp chiếc xe đã bắt em đi. Nhấn ga hết cỡ,  chị mặc kệ chạy quá tốc độ có thể gây nguy hiểm cho mình, vẫn chuyên tâm muốn cứu em thoát ra khỏi đám côn đồ kia.

"Huy động tất cả tìm ra được vợ tôi ngay lập tức"

Ném thẳng tay điện thoại sang một bên sau khi ra lệnh, chị chạy lại nơi đã để em đứng đó. Đúng như dự đoán, điện thoại đã bị chúng để lại đây mất rồi. Nếu không chị có thể dò GPS trên máy của em. Tức giận nắm chặt như muốn bóp nát chiếc điện thoại, trong đầu chị lại diễn ra cái cảnh ngày đó, thầm mong những người kia sớm tìm được vị trí của em. Bọn chúng là côn đồ, thật sự không chắc sẽ làm gì.

"Chủ tịch, vợ của chủ tịch đang bị bắt ở một ngôi nhà bỏ hoang gần nơi chủ tịch sống"

Nhanh chóng lên xe phóng thẳng đến địa điểm được gửi đến cùng với dòng tin nhắn lúc nãy. Vừa chạy Sana lại càng lo lắng hơn khi cái cảnh một năm trước cứ ùa về liên tục. Chỉ điều đó thôi, bàn chân vô thức nhấn ga mạnh hơn, đôi mắt đỏ ngầu nhìn chăm chăm về phía trước, cái vô lăng vốn không có tội bị Sana nắm đến muốn gãy mất rồi.

Vừa đến nơi, nhặt một khúc gỗ gần đó và thẳng bước tiến vào. Một chút dè chừng, cẩn thận cũng không có, cứ thế mà đường đường chính chính đi vào, bọn canh cửa liền xông vào. Sana như không bận tâm đến chúng, một lần vung gậy cả hai đều nằm sạp xuống nền đất, đôi mắt gắn chặt vào cánh cửa mà có thể em đang ở đằng sau nó.

Đạp mạnh cánh cửa, Sana gần như muốn thiêu đốt cái cảnh tượng trước mắt bằng đôi mắt đỏ ngầu vì giận của mình. Mặc kệ số lượng người ở đó đông hơn nhưng Sana vẫn cứ xông đến, nhắm thẳng vào đầu cái tên đang đè Mina xuống mà đánh thật mạnh khiến tên đó ngã lăn quay và ngất xỉu.

Cởi áo khoác của mình khoác lên người em đang khóc nức nở. Mina trong giây phút gần như tuyệt vọng, nghe tiếng ồn liền hé mở đôi mắt, đập vào là hình ảnh khuôn mặt quen thuộc. Mọi cảm xúc chán ghét Sana trước đó ở hiện tại đều bị gạt phăng đi. Em bấu chặt lấy góc áo chị, nép sát người mình vào lòng chị, mặt hiện rõ vẻ sợ sệt.

[2na] [SanaxMina] Nguồn sống của em là chị Nơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ