"Sẽ chiều em"
Sana nhướn người một chút, vừa đủ để môi chạm nhẹ vào đôi môi kia của em. Sau khi đã rời ra, chị nhìn lên đồng hồ và phát hiện đã đến giờ phải làm ca chiều rồi. Luyến tiếc mùi hương từ em một chút rồi lại rời ra.
"Tôi đi làm. Em muốn đi đâu cũng được nhưng về sớm một chút"
Nói rồi cũng tiện tay xoa đầu em một cái rồi bước đi, để lại em cứ thẩn thờ ở đấy cùng với gương mặt có một chút ửng hồng.
--------
Mệt mỏi với cả đống hồ sơ ở công ty. Sana quay trở về trời cũng đã tối, đầu chị cứ nhức ong ong cả lên. Dùng chìa khoá mở cửa nhà, Sana định rằng sẽ đi thẳng một đường lên tầng trên. Tuy nhiên tiếng lạch cạch phát ra từ nhà bếp lẫn mùi hương xuất phát từ nơi đó khiến chị dừng chân. Tò mò đưa mắt về gian bếp. Chị nheo mắt khi bắt gặp thân ảnh nhỏ con đó đang cố nhón chân để với lấy chiếc dĩa được đặt trên tủ gắn khá cao.
Myoui Mina cố gắng hết sức để lấy được chiếc dĩa kia. Bỗng có một bàn tay khác dễ dàng lấy được nó xuống. Mina có chút bất ngờ xoay người lại, vừa hay mặt mình lại đối diện với đôi mắt của chị. Cánh tay trái của chị chống tay vào thành bếp, cánh tay còn lại vẫn để nguyên tư thế kia giúp cô thuận tiện bị giam trong lòng chị. Sana lấy chiếc dĩa xuống cho em
"Em không đi với cô ấy sao?"
"Chị muốn tôi đi lắm sao?"
Mỉm cười. Chị để em thoát ra khỏi vòng tay của mình rồi đi vòng ra đến bàn bếp. Ngồi vào ngay ngắn, chị khoanh hai tay lên bàn như một đứa trẻ ngoan vậy, nghiêng đầu nhìn em cười nhẹ
"Chị muốn nếm thử thức ăn do em nấu"
Quay người lại chuẩn bị đem món bít tết ra cho chị mà không ngừng chửi rủa. Cái nụ cười toả sáng chết tiệt của chị đang làm con tim thiếu nữ hai mươi của cô đang liên tục rung lên từng hồi.
"Chà, bít tết cơ đấy! Em học lúc nào thế?"
"Tôi có nói mình không biết nấu ăn à?"
Cầm dao lên định sẽ thưởng thức món ăn đầu tiên em làm cho chị. Mà khi nhìn thấy em cũng chỉ ngồi đấy cùng với một ly nước lọc, chị liền dừng tay
"Em không ăn sao?"
"Tôi không đói"
Sana bất lực thở dài. Đầu tiên cắt một miếng nhỏ đưa vào miệng mình trước. Kế đó lại cắt miếng to hơn đưa cho em
"Tôi đã nói...Ưm"
Không để Mina nói hết câu, chị liền không nương tay đẩy thẳng miếng thịt to đùng ấy vào miệng em rồi lại quay về công việc chính của mình.
"Hình như không ngon lắm"
Sana nhướn mày nhìn em lại lắc đầu như không hài lòng
"Chán khẩu vị em thật đấy! Ngon thế này mà!"
Sana tiếp tục ăn như một con người đã bị bỏ đói tám kiếp. Tiếng khụ khụ lập tức vang lên vì ăn quá nhanh, tay chị đấm thùm thụp vào lòng ngực mình ngăn chặn cái tiếng ấy phát ra lần nữa.
BẠN ĐANG ĐỌC
[2na] [SanaxMina] Nguồn sống của em là chị
FanfictionCó người yêu cầu mình viết 2na và Sana làm công. Cho nên mình viết thử 1 fic xem sao :)