Thiên nữ đại nạn - Chương 1

112 0 0
                                    

Chương 1: KHU RỪNG TRÚC

“Bình Nhi, chạy đi con!” Phụ thân tay đẩy ta về phía mẫu thân, giọng như van nài.

“Phụ thân, con không thể đi, con sẽ ở lại đây với cha. Có chết con sẽ chết chung với cha”. Ta cố nhoài người ra khỏi tay người tỳ nữ đang bế xốc ta lên, chìa hai tay về phía phụ thân, khóc thét.

Phụ thân ta đau khổ: “Bình Nhi, ta và mẫu thân con đã tính toán cả rồi. Triều đình không có được chứng cứ buộc tội sẽ không thể giết ta. Chị em con phải ngoan, phải nghe lời mẫu thân. Một ngày không xa, gia đình chúng ta nhất định sẽ đoàn tụ”

Ông quay sang mẫu thân, mắt đã rơm rớm ướt nhưng giọng vẫn đầy dứt khoát: “Nàng đưa các con đi mau, kẻo không còn kịp nữa”

Mẫu thân tay ôm tiểu muội muội chưa đầy hai tuổi của ta, nước mắt ướt đẫm khuôn mặt đang cố giằng xé nội tâm kia, đau khổ quay nhanh người ra khỏi phủ. Người tỳ nữ thân tín cũng ôm ta chạy theo, mặc cho ta giãy giụa gào thét không ngừng.

************

Ta được sinh ra vào năm Nhật Minh thứ sáu. Cha là quan văn, thuộc hàng nhất phẩm trong triều đình, tên là Lăng Trực. Tính tình ông cương nghị, thẳng thắng, không chịu nịnh hót, lại cũng không tạo dựng phe phái cho mình nên thường bị gian thần tìm cách hãm hại. Mẹ ta lại là người có chút tiếng tăm trên giang hồ lúc đó. Nhắc đến Nhan Y, người ta không thể không nghĩ ngay đến một nữ hiệp vô cùng xinh đẹp nhưng mang một khuôn mặt lạnh lùng. Nàng luôn xuất hiện trong bộ y phục và một tấm mạng che mặt cùng màu tím nhạt, thân thủ xuất quỷ nhập thần.

Năm đó, cha ta bị một tên gian thần lừa vào trong rừng sâu, định thuê người ám toán. Lúc chàng quan văn phong thái thanh tao, trang nhã, không một chút võ công ấy bị một nhát đao đâm xuyên bả vai, sự xuất hiện của một nữ hiệp xinh đẹp vô tình đi ngang qua đã cứu chàng một mạng. Bị thương nặng, chưa thể trở về phủ ngay, chàng đành tá túc tại một ngôi nhà gỗ trong rừng trúc cách đấy không xa, cũng chính là nơi Nhan Y đang cư ngụ. 

Một tháng trôi qua, nữ bắt đầu mến nam là một chính nhân quân tử, tuy không chút võ nghệ phòng thân nhưng lại thẳng thắng, cương trực, không giống những tên tham quan vô lại đang nhan nhản hại nước hại dân. Nam cũng bắt đầu yêu nữ vì mến tài, mến sắc, lại ôn nhu dịu dàng, không như cái vẻ ngoài lạnh lùng mà nàng cố tạo dựng. Ngày ngày, chàng gảy đàn, nàng luyện kiếm, rừng trúc trở thành nơi chứng nhân cho một mối tình đẹp bắt đầu nảy sinh. Cho đến một ngày, chàng nắm tay nàng cùng về Lăng phủ.

Cuộc sống cứ êm đềm trôi qua, Nhan Y lần lượt sinh hạ cho Lăng Trực hai cô con gái xinh đẹp. Cô con gái đầu lòng được đặt tên Lăng Bình, chính là ước nguyện suốt cuộc đời luôn được bình bình an an. Lăng Bình đó, chính là ta vậy. Từ nhỏ, ta được cha mẹ thương yêu, cưng chiều hết mực. Khi lên năm tuổi, cha bắt đầu dạy ta văn chương, dạy ta cách làm người phải cương trực, thẳng thắng, không được hẹp hòi, ích kỷ cá nhân. Mẹ dạy ta kiếm pháp, làm một nhi nữ không yếu đuối thường tình. Mẹ còn đặc biệt kiếm cho ta một nhũ mẫu giỏi về thêu thùa may vá, dạy ta cầm kim nối chỉ. Chỉ là thế nào ta cũng không khéo được cái khoản nữ nhi này, mỗi lần cầm kim là không dưới mười lần đâm vào tay đau điếng.

[Huyền huyễn ngôn tình] Thiên nữ đại nạn - Tác giả: Liên HoaNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ