Phần 5 chương 62

30 1 0
                                    

Chương 62. Tai họa rắn điên
Editor: EarlPanda..

.*****.

Nói là tán cây trên đỉnh đầu, kỳ thực là cách chúng tôi rất gần, gần như chỉ có hai, ba mét, ngay cả vảy rắn cũng có thể nhìn thấy rõ từng cái một. Đây là một con trăn cây (morelia viridis), chỗ to nhất phải cỡ bằng cái xô nước, tán cây rậm rạp, phần lớn thân rắn ở trong tán cây, không biết dài đến đâu, nhưng điều làm tôi kinh ngạc đó là, phiến vảy rắn dưới ánh sáng đèn mỏ phản xạ lại ánh vàng nâu, như thể con trăn này được mạ vàng lên vậy.

Lúc này khi trèo lên, xung quanh chắc chắn không có con rắn nào. Con trăn này chắc là lựa lúc chúng tôi nghỉ ngơi mà lần mò theo những tán cây xoắn bện, trườn đến đây. Ngoài lúc săn mồi ra, động tác của trăn rất chậm, hành động thì bí mật, mà bên ngoài lại còn có chút gió, khắp rừng rầm đều nghe tiếng lá cây xào xạc, mọi người đều mơ màng, không hề phát giác ra được. Ngay cả Phan Tử gác đêm cũng không phát hiện ra nó đang tiến lại gần.

Có điều, ở đây có trăn xuất hiện cũng không lấy gì làm lạ. Rừng mưa nhiệt đới vốn chính là quê hương của rắn, mà những chuyện cổ quái tôi đã gặp quá nhiều, chỉ một con trăn to bự dường như vẫn chưa đủ để khiến thần kinh chúng tôi căng thẳng.

Bọn Phan Tử đều là những kẻ đã lõi đời, mọi người đều bình tĩnh cực kỳ, không một ai di chuyển hay kêu lên sợ hãi. Loại rắn này có phạm vi tấn công rất rộng, hiện giờ không biết nó có hứng thú gì với bọn tôi hay không, nếu cử động bậy bạ, làm kinh động đến rắn, nó sẽ lập tức tấn công, chúng tôi lại đang đứng trên cây, thế nào cũng chịu thiệt.

Chúng tôi ở đây cầm cự, con trăn cây chậm rãi cuộn mình trườn xuống, đầu rắn to tướng treo lủng lẳng dưới cành cây, liếc bọn tôi một cái, cặp mắt rắn vàng khè oán độc trong đêm tối khiến người ta cực kỳ khó chịu.

Phan Tử một tay giơ súng, một tay đẩy đẩy Bàn Tử. Tên khốn này thế mà còn ngủ được, đẩy thế nào cũng không chịu tỉnh. Hắc kim cổ đao của Muộn Du Bình giắt ngang sau lưng, tay kia cầm ngược con dao găm. Tất cả mọi người vô thức lùi về sau, cố gắng giữ khoảng cách với con trăn nọ.

Tôi đứng cuối cùng, thầm nghĩ nếu con trăn muốn tấn công cũng không tấn công tôi trước, tôi nhìn xuống dưới tán cây, nghĩ nếu nhảy xuống đó liệu có được không nhỉ, dù sao ở đây cũng là trên cây, hơn nữa lại khá cao, hoạt động không tiện, nếu liều mạng chỉ sợ sẽ thua thiệt.

Sau cơn mưa to, thác nước đổ xuống hai bên vách đá đã tụ lại thành vô số dòng suối nhỏ dưới đáy khe núi, hiện giờ, những dòng suối nhỏ này đã tụ lại với nhau, bùn lầy bên dưới tán cây đã biến thành một vùng sông nước đen ngòm, bên dưới có lẽ là rễ cây và bùn lầy, không biết có chạy được hay không nữa.

Nghĩ đoạn, quay đầu nhìn khu rừng rậm trước mặt, lúc này từ khắp bốn phía vang lên tiếng tán cây rung động, xào xạc xào xạc, lần này hình như là vang lên từ sau lưng tôi.

Quay đầu nhìn, mồ hôi lạnh tôi tuôn ra như suối. Ngay phía sau cổ của tôi có một con trăn cây khác nhỏ hơn treo lủng lẳng, cũng là màu vàng nâu, con trăn này chỉ to cỡ bằng một bắp đùi, cách mặt tôi chỉ có một cánh tay, một mùi hôi thối nồng nặc xông vào mũi.

Đạo Mộ Bút Ký - Nam Phái Tam Thúc (Phần 5 - Phần 8)Where stories live. Discover now