Ăn xong cơm tối, Ji Yong ra siêu thị gần nhà mua đồ ăn vặt cho cậu, hai người tính tối nay sẽ thức đêm xem phim, ngày mai vẫn còn là cuối tuần nên hai người không muốn đi ngủ quá sớm.
Anh vừa ra khỏi cửa tuyết liền rơi, có suy nghĩ muốn quay về kéo theo Seung Ri đi cùng nhưng lại sợ cậu bị ốm nên bỏ qua suy nghĩ mà nhanh chóng đi mua đồ. Lúc quay về thấy cửa nhà không đóng, sắc mặt liền biến sắc chỉ là anh vừa chạy vào còn chưa kịp nhìn rõ tình hình đã bị một thân hình bé nhỏ lao nhanh đến ôm lấy chân anh.
"Papa, con nhớ papa", nhóc con nũng nịu gọi Ji Yong.
Ji Yong bế nhóc con lên, nhóc liền dụi dụi mặt vào áo lông của anh sau lại ngước đôi mắt long lanh nước nhìn anh.
Nhìn thấy đôi mắt đỏ hoe của nhóc con, anh nhỏ giọng an ủi: "Papa cũng nhớ con".
Ji Yong bế nhóc con đi vào, trong lòng cũng đoán được chuyện gì nhưng mà lúc nhìn thấy Seung Hyun cùng Seung Ri đang ngồi đối diện nhau, không khí khá quái dị. Seung Ri chằm chằm nhìn Seung Hyun nhưng Seung Hyun lại đang cúi đầu lướt điện thoại, thái độ không được tự nhiên khiến Ji Yong hoài nghi Seung Hyun đang né tránh cái nhìn của Seung Ri.
Lúc này thấy Ji Yong, Seung Hyun mới quay về phong thái thành đạt như thường ngày mà nói với Seung Ri: "Nãy giờ chắc cậu cũng nghe được lời chào hỏi của họ", phòng khách cách cửa không xa nên lúc nãy Ji Yong và nhóc con nói gì đều có thể nghe thấy.
"Nó nói nhớ cậu vậy nên để nó chơi với cậu một ngày, mai tôi se đến đón. Vậy nha", nói xong Seung Hyun liền đứng dậy rời đi.
Sau khi Seung Hyun rời đi, Ji Yong với tay lấy balo của đứa nhỏ đem đứa nhỏ vào phòng ngủ lại nói với Seung Ri: "Chờ anh một chút".
Lúc nãy Seung Hyun đem đứa nhỏ đến nói là con của Ji Yong, còn nói thằng nhóc đã bốn tuổi, cậu sao không hiểu anh ta ám chỉ điều gì. Xa cậu bốn năm,. sau bốn năm lại đem về một thằng bé, phút chốc cả người cậu tê dại. Cảm giác đau đớn này cứ như bốn năm trước.
Ji Yong cầm điều khiển tivi chọn phim hoạt hình cho nhóc con ngồi trong phòng chơi còn mình đi ra ngoài nói chuyện với cậu nhưng anh còn chưa xong thì đã thấy Seung Ri bước vào phòng, cậu nhìn qua anh rồi hướng tới ban công mở cửa kính bước ra bên ngoài.
Ngoài trời bông tuyết vẫn đang nhẹ rơi giữa không trung, dưới ánh đèn đường, bông tuyết trắng xoá có chút ảo diệu, Ji Yong theo sau cậu tiến đến khoác áo lên cho cậu. "Anh.."
Seung Ri đưa tay che miệng anh cắt ngang lời anh muốn nói: "Em tin anh".
Seung Ri nhìn thấy ánh mắt ngạc nhiên liền giải thích: "Rõ ràng đứa nhỏ không có điểm nào giống anh".
Ji Yong kéo cậu đến gần cọ cọ mũi mình vào mũi cậu, khoé mắt anh lại cay xót.
"Anh còn nhớ lần cãi nhau cuối cùng của chúng ta không?"
"Dĩ nhiên là nhớ, em khi đó rất thất thường, anh hỏi gì cũng im lặng, còn tự mình hành hạ bản thân, đêm nào anh đi tìm em em cũng đã ở trong tình trạng bất tỉnh vì rượu. Nhìn thấy em như vậy trái tim anh lúc đó cứ vô hình bị em cứa từng nhát", nghĩ đến tình trạng khi đó cứ như tình yêu của anh và cậu không còn lối thoát, tự ngược lẫn nhau đến khi cả hai không còn sức lực.
BẠN ĐANG ĐỌC
[Nyongtory] Don't be Afraid of Love
FanfictionPairings: Ji Yong, Seung Ri. Category: nhẹ nhàng, HE. Thanh xuân. Đoạn hồi ức của tình yêu và tuổi trẻ. Tình yêu vội vàng và thiếu kiên định lẫn thêm tuổi trẻ vừa ương bướng vừa kiêu ngạo cố chấp. Chúng tôi có nhau rồi lại đánh mất nhau. . . Có chắ...