Chap 18 [The End]

975 61 2
                                    

***Ba năm sau***
"Oppa, em đã nói trước khi bỏ đồ vào máy giặt phải kiểm tra lại túi quần áo mà. Anh ra đây nhìn xem", Seung Ri giọng điệu điên tiếc gọi anh.

Cậu đến giờ vẫn có thói quen ngủ nướng ngày cuối tuần, có một khoảng thời gian khó khăn lắm anh mới đem được cậu rời khỏi chăm ấm giường êm mà đi tập thể dục cùng anh nhưng là thấy cậu mơ mơ màng màng chạy bộ nên cũng không đành lòng, cuối cùng giảm xuống chỉ chạy bộ sáng ngày thứ bảy, theo thường lệ thứ sáu vừa được thoát khỏi đống công việc bề bộn nên hai người quyết định chuyển thời gian giặt đồ vào sáng thứ bảy, trước khi ra ngoài tập thể dục anh sẽ bấm nút máy giặt, chờ đến khi hai người quay về liền có thể phơi đồ.

Ji Yong nghe Seung Ri nóng nảy gọi mình thì vội vàng đi đến chỗ cậu, nhìn thấy áo sơ mi trắng bị lem màu lại nhìn qua tay Seung Ri đang cầm cây bút máy của anh liền biết mình vừa mắc phải sai lầm, Ji Yong trưng ra bộ dạng lấy lòng vợ: "Anh sai rồi, sau này không như vậy nữa, tha tội cho anh đi".

Seung Ri nhìn đến máy cái áo trắng mình vừa mới mua chưa mặc được lần thứ hai đã bị lem màu đen, không thể không tức giận, cùng lắm khi nãy lúc kêu anh vào thì đã trút giận xong, cậu hạ giọng nhưng sắc mặt vẫn u ám: "Anh nói xem mấy cái này tính sao? Tháng này phải nộp thêm tiền mấy cái áo cho em".

Ji Yong dở khóc dở cười, tháng nào lãnh lương cũng đem về đưa cậu, chỉ giữ lại đủ dùng vậy mà giờ còn phải nộp phạt: "Anh nghĩ đem mấy cái này đi nhuộm đen đi, em mặc màu đen cũng rất khí chất mà", nếu nhuộm thì nộp phạt tiền nhuộm ít hơn phân nửa giá cái áo này a, nhìn qua cũng có khoảng ba cái áo, tính ra cũng đỡ được rất nhiều tiền, cũng không phí phạm bỏ luôn cái áo.

Seung Ri nhìn ra suy nghĩ của anh liền lườm anh một cái.

"Bảo bối, anh không cố ý thật mà, sau này không dám tái phạm", Ji Yong sáp lại gần cậu, không ngừng hôn lên mặt cậu, chỗ nào có thể hôn đều không tha.

Seung Ri cảm thấy tình huống sai sai, cậu bị hư máy cái áo mới còn bị chiếm tiện nghi như vậy: "Được rồi, mau phơi đồ, đợi khô rồi tự anh xử lý".

"Vợ anh là số một a", nói rồi nhanh tay nhanh chân phơi đồ.

Seung Ri chán ghét với cách lấy lòng của anh liền dơ chân đá chân anh một cái, cậu chỉ đá nhẹ một cái đã nghe người kia la đau một tiếng, mặt mũi nhăn nhó như vừa bị bắt nạt, cậu phụt cười: "Anh nên lấn sân sang ngành diên viễn đi".

Ji Yong giả vờ đau tiến đến đòi bồi thường, chiếm tiện nghi không được liền bá đạo cưỡng hôn cậu.

Seung Ri tránh không được nụ hôn của anh, vùng vẫy cũng không thoát liền nhấc chân đạp bàn chân anh một cái.

Ji Yong bị đau liền thả cậu ra, Seung Ri thừa cơ hội chạy xa Ji Yong xấu xa một khoảng cách.

Ji Yong cúi xuống xoa xoa mu bàn chân vừa bị Seung Ri đạp lên: "Bảo bối, em không nhận thấy bàn chân em ngày càng mũm mĩm hả?? Giẫm anh đau chết rồi".

"Đáng đời, anh phơi đồ nhanh đi, còn giở trò em cho anh ngủ riêng"

"Em....", Ji Yong mắt lưng tròng nước: "Thật nhẫn tâm".

[Nyongtory] Don't be Afraid of LoveNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ