Mùa đông hai năm trước, là thời điểm anh và cậu đã chia xa được hai năm, cậu cùng Jong Hoon cũng chia tay trong khoảng thời gian đó, chỉ là không biết chính xác tình hình lúc ấy là như thế nào, có phải Ji Yong đã nhìn thấy điều gì đó sai sự thật không? Nếu có cùng lắm chỉ là choàng vai bá cổ nắm tay nhau. Nhớ lại sắc mặt không tốt khi nãy của Ji Yong, cậu càng chắn chắc Ji Yong đã hiểu quá xa chuyện giữa cậu và Jong Hoon: "Em và cậu ta chỉ quen nhau một tháng".
Ji Yong im lặng không nói gì, anh nhớ đến hình ảnh nụ cười hôm đó Seung Ri dành cho Jong Hoon liền có chút không thoải mái, khi đó cậu đã chia tay với tên kia chưa? Nếu đã chia tay còn thân thiết giúp cậu choàng khăn, còn cậu lại cười tươi với tên đó như vậy, vậy thì lúc chưa chia tay là như thế nào?
Seung Ri ngẩng đầu lên trông thấy sắc mặt rầu rĩ của Ji Yong liền nói thêm: "Em với anh ta thật sự chưa phát sinh gì, cùng lắm chỉ nắm tay choàng vai bá cổ như huynh đệ chí cốt bình thường", Seung Ri đưa tay thề thốt.
"Anh tin em", Ji Yong công nhận mình đối với Seung Ri thật sự có tính chiếm hữu cao, nghe cậu nói vậy tuy ngoài mặt không thể hiện gì nhưng trong lòng lại như hoa nở rộ, Ji Yong lúc này cảm thấy mình nhỏ nhen nhưng mà cứ để mãi thắc mắc trong lòng cũng không phải cách hay: "Khi đó anh thấy cậu tay choàng khăn ấm cho em, còn em lại tươi cười với cậu ta".
Trước khi trả lời vấn đề của anh, Seung Ri cũng hỏi anh khi đó anh ở đâu nhìn thấy cậu, nghe Ji Yong nói là bên kia đường, đối diện căn hộ, Seung Ri bật cười: "Ngay cả nhà em đến giờ Jong Hoon cậu ấy còn chưa được bước vào, anh thấy cậu ấy đi ra cùng em chẳng qua là cậu ta tránh lạnh ở trong hành lang thôi", nhà cậu ở trên tầng 5 là kiểu căn hộ chung cư cao cấp, ba mẹ cậu vì muốn cậu thuận lợi đi học gần trường nên mua nơi này cho cậu. "Em còn chẳng nhớ rõ đã chia tay với cậu ta khi nào. Nhưng chắc chắn rằng anh đã nhìn lầm, anh cũng biết em lúc trước khá lười, đã ra khỏi nhà mà quên đồ lại lười vào nhà lấy nên đôi lần giựt lấy đồ giữ ấm của cậu ta. Có lẽ khi ấy cậu ta muốn lấy lại khăn choàng nên mới giả vờ chỉnh khăn choàng cho em, em phát hiện ý đồ xấu xa nên em đã lấy tay giữ lại, sau lại tặng cho hắn một nụ cười khêu khích. Anh lúc đó ở khoảng cách xa nên chắc chắn nhìn lầm hành động của hai tụi em rồi".
Ji Yong cúi xuống nhìn thấy cậu đang nở nụ cười trêu chọc, anh ngượng ngùng thả người trong lòng ra: "Em đi tắm trước đi", nói xong liền quay đi dọn dẹp đống chén đĩa lúc nãy.
Đến lúc nằm trên giường Seung Ri mới không chọc anh nữa cũng không vì Ji Yong đã từng quay về tìm mình mà vui vẻ, suy nghĩ chuyện lúc nãy theo một hướng khác sóng mũi cậu liền chua xót, lại ôm chặt lấy anh, nghĩ đến nếu là cậu tình cờ gặp anh bên người khác lúc đó tâm trạng sẽ rất tồi tệ, còn rất đau lòng, anh khi đó chắc chắn không dễ chịu gì, cũng có thể sau lần đó anh không gọi cho cậu cũng không quay về tìm cậu. Anh không quên cậu, chỉ là không dám quay về. Cậu hiểu cảm giác đó, sợ cái cảm giác khi nghe người mình yêu đã có người khác.
Ji Yong hôm nay có chút mệt nên ngủ trước cậu, cảm nhận được người trong lòng đang cựa quậy liền xoa lưng cậu: "Em thật là...đừng trêu chọc anh, nếu không anh sẽ ăn em".
BẠN ĐANG ĐỌC
[Nyongtory] Don't be Afraid of Love
Fiksi PenggemarPairings: Ji Yong, Seung Ri. Category: nhẹ nhàng, HE. Thanh xuân. Đoạn hồi ức của tình yêu và tuổi trẻ. Tình yêu vội vàng và thiếu kiên định lẫn thêm tuổi trẻ vừa ương bướng vừa kiêu ngạo cố chấp. Chúng tôi có nhau rồi lại đánh mất nhau. . . Có chắ...