12 . Cậu muốn giám sát tôi?

649 50 2
                                    

Kim Taehyung ...... Cô nhẹ nhàng ôm người đàn ông ở trên giường, nhắm mắt lại, thì thào, nhớ kỹ tên của cậu.
Kim Taehyung ...... Taehyung ......

- Tzuyu!
Cô mở mắt ra, ánh mắt vẫn mê mang, kinh ngạc nhìn khuôn mặt vô cùng quen thuộc ở trong mộng.

- Cô có khỏe không? Tôi nghĩ cô đang gặp ác mộng.
Taehyung ở ngoài cửa chợt nghe thấy tiếng rên rỉ của cô, nghĩ rằng cô đang gặp chuyện gì đó, mở cửa phòng ra lại thấy cô nằm cuộn tròn giống như đứa trẻ đang sợ hãi thu mình lại. Nhìn cảnh kia, tim của cậu chợt đau nhói.

Cậu không chút nghĩ ngợi đi vào phòng cô, muốn gọi cô tỉnh lại, nhìn thấy giọt lệ trong suốt trên khóe mi, không khỏi ngẩn ngẩn ra. Cô đang khóc?

Nếu không phải tận mắt nhìn thấy, Taehyung chắc chắn sẽ cho rằng đây là ảo giác, Tzuyu tự cao tự đại, cao ngạo như một nữ vương, thế nhưng lại đang khóc.

Thấy cô như vậy, lòng Taehyung có chút hoảng loạn, cô mơ thấy cái gì, điều gì khiến cho Tzuyu kiên cường rơi nước mắt?

- Kim Taehyung ......

Nghe thấy tên của mình, Taehyung cho rằng cô đã tỉnh, nhìn thấy mắt cô vẫn nhắm, cậu giật mình, không khỏi hoài nghi, chẳng lẽ......
Cô đang mơ thấy cậu?

Làm sao có thể! Taehyung cảm thấy nhất định mình suy nghĩ nhiều quá, nhìn nước mắt vương trên mi của cô, cậu không nhịn được nhíu mày.

- Tzuyu, cô tỉnh lại đi, Tzuyu!
Taehyung lay cô, muốn đem cô từ trong mơ trở về thực tại, mặc kệ cô đang mơ thấy gì, nhìn cô như vậy cậu không thể chịu nổi. Tzuyu kiêu ngạo như vậy không thể rơi lệ được.

Thấy cô rốt cục mở mắt ra, không còn nói mơ nữa, vẻ mặt yếu ớt mờ mịt, đôi mắt phiếm nước nhìn cậu, dường như muốn hút lấy linh hồn của cậu.

Taehyung nghĩ tâm tính thiện lương của mình như bị dỡ bỏ.

Tzuyu trừng mắt nhìn cậu, phát hiện khuôn mặt trước mắt là thực, cô nháy mắt thanh tỉnh, hiểu được đây không phải là mơ. Cô chật vật ngồi dậy,
- Sao cậu còn ở trong nhà tôi? Không phải tôi bảo cậu cút đi rồi sao.

Biết cô đã khôi phục lại như bình thường, Taehyung cảm thấy vừa bất đắc dĩ vừa buồn cười.

Cô gái này, luôn quật cường như vậy.

Cậu không vạch trần cô, đi thẳng vào trong phòng tắm, vắt một cái khăn ướt đi ra, ném cho cô.

- Mau lau mặt đi, ngủ còn chảy nước miếng, nếu chụp được cảnh này đưa cho người khác xem, nhất định bọn họ sẽ há hốc mồm ngạc nhiên cho coi.

- Ai cần cậu lo, ra khỏi phòng tôi.
Tzuyu dùng khăn lông che mặt, tiếng nói rầu rĩ từ khăn lông truyền ra.

- Tôi nấu cơm chiều rồi, lau nhanh lên rồi ra ăn cơm.
Không nói thêm gì nữa, Taehyung thức thời ra khỏi phòng để cô bình tĩnh trở lại.

Tzuyu cầm chặt khăn lông, con ngươi nhìn thẳng cánh cửa. Cô biết mình vừa khóc, mỗi lần nằm mơ, cô luôn khóc rồi tỉnh lại, cậu nhất định đã nhìn thấy. Cô chuẩn bị nhìn cậu cười nhạo, không ngờ cái gì cậu cũng không nói, còn lấy việc buồn cười kia che giấu giúp cô. Dường như luôn như vậy, cậu luôn làm ra chuyện ngoài dự đoán của cô.

[ Taetzu ]  I Hate U but I love UNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ