Mạc Nhiễm Thiên ngu ngơ nhìn một màn trước mắt này, khuôn mặt xinh đẹp thanh thuần nhỏ nhắn kia, nụ hoa vừa chớm nở kia, hai tiểu chu quả ngây ngô mà mê người kia, vòng eo thon thả nhỏ nhắn kia, phong cảnh bí ẩn mê người trước mắt kia, làm cho Mạc Nhiễm Thiên cảm giác trong lỗ mũi có cái gì lập tức rớt xuống.
Mạc Nhiễm Thiên mới vừa nghĩ tới, ngay lập tức một giọt máu đỏ tươi nhỏ trên tay hắn, hắn bị dọa đến hắn vội vàng ngẩng đầu nhìn trời, thầm nghĩ chuyện này thật sự làm chết người.
"Thái tử điện hạ, nô tì hầu hạ người nghỉ ngơi." Lam nhi hướng về Mạc Nhiễm Thiên chậm rãi mà đến.
"Ngươi, ngươi đừng lại đây, đi ra ngoài!" Mạc Nhiễm Thiên bị dọa đến vội vàng bịt mũi thụt lùi ba bước.
"A, đừng, thái tử điện hạ, nhận lấy Lam nhi đi, hu hu, Lam nhi nhất định hảo hảo hầu hạ thái tử điện hạ." Lam nhi bị dọa đến lập tức quỳ rạp xuống bên chân Mạc Nhiễm Thiên, nước mắt không nhịn được rơi xuống, thấp đầu chờ đợi Mạc Nhiễm Thiên quyết định.
Mạc Nhiễm Thiên ngẩng đầu trợn mắt, hắn cũng không có ý tứ gì khác, chỉ là sợ mình nhìn xuống, chảy máu mũi bỏ mình mà thôi, mặc dù vậy trong óc lập tức nghĩ đến, lập tức bằng tốc độ nhanh nhất, tay hướng về phía thằng nhóc của mình sờ sờ, hoàn hảo, ít nhất còn có phản ứng, tuy nhiên có vẻ như chỉ nhỉnh hơn chút xíu, lấy ra không chừng làm cho nữ nhân cười đến chết mất.
"Lam nhi, ngươi đi xuống đem quần áo mặc trở lại." Mạc Nhiễm Thiên cố gắng áp chế một chút kích động trong lòng nói.
Lam nhi vội vàng ngẩng đầu, trợn to hai tròng mắt xinh đẹp hỏi: "Thái tử điện hạ không muốn Lam nhi hầu hạ sao?"
"Uhm, không cần, mặc lại đi, ta có lời muốn nói với ngươi." Mạc Nhiễm Thiên máu mũi đã ngừng chảy, nhưng hắn không dám nhìn thân thể Lam nhi lần nữa. Sợ chính mình tâm địa cầm thú quá, lại làm chuyện mất mặt thì hỏng.
"Thái tử điện hạ muốn đem Lam nhi tặng người sao?" Lam nhi yếu ớt đáng thương nhìn Mạc Nhiễm Thiên.
Mạc Nhiễm Thiên nhắm chặt hai mắt, hắn là người thẳng thắn, cũng rất ghét nữ nhân nói nhiều, không khỏi có điểm không nhịn được nói: "Nhanh đi mặc quần áo, thật sự là dong dài." Nói xong chính mình hướng giường lớn đi đến.
Lam nhi cả người run lên, nước mắt chảy không ngừng, tuy thế nàng vẫn rất nhanh hướng một cánh cửa đi đến, Mạc Nhiễm Thiên lúc này mới thở phào nhẹ nhõm.
Mạc Nhiễm Thiên nằm ở trên giường, lần nữa nghiên cứu thằng nhỏ của mình một chút, kết luận vẫn chỉ có một, đó là tốt nhất vĩnh viễn đừng lấy ra nữa kẻo xấu hổ mất mặt. Mạc Nhiễm Thiên buồn bực đến tâm phiền ý loạn, cuộc sống không có tình thú, ai.
Chỉ chốc lát, Lam nhi một thân áo vải quần trắng trở về, nhìn Mạc Nhiễm Thiên nằm ở trên giường, lập tức quỳ xuống trước giường nhẹ giọng nói: "Thái tử điện hạ, Lam nhi đã tới, thái tử điện hạ có gì phân phó?"
BẠN ĐANG ĐỌC
cực phẩm thái tử
HumorCực phẩm thái tử chi liệt diễm hồng thần Tác giả: Phong Gian Danh Hương Thể loại: xuyên qua, nhất thụ đa công (1 vs 9), cung đình.