"A." Mạc Nhiễm Thiên làm sao tưởng tượng được Công Tử Lâm sẽ dùng đến chiêu này, pp bất ngờ bị hắn sờ, bị dọa đến mức kêu toáng lên.
"Ha ha ha, thật sự là cực phẩm, không biết một vạn lượng này có đáng giá hay không?" Công Tử Lâm nhìn Mạc Nhiễm Thiên đang xấu hổ mà cười lớn.
Mạc Nhiễm Thiên nhếch miệng, nhẹ giọng trả lời: "Công tử muốn đem Cơ Nhi tặng người khác sao?" Trên mặt lộ ra vẻ ủy khuất.
"Ha ha ha, ngươi không cần lo lắng, người nọ có thể còn mạnh hơn bổn công tử gấp trăm lần." Công Tử Lâm thấy bộ dáng yếu ớt đáng thương của hắn, không đành lòng mà kéo tay an ủi.
"Đúng vậy, tiểu tử ngươi gặp đại vận, nhớ kĩ sau này khi được sủng ái phải nhớ tới chúng ta nha." Bình đại nhân nhe hàm răng vàng xỉn ra nhìn Mạc Nhiễm Thiên bằng đôi mắt chuột đầy tục tĩu.
"A, ý đại nhân là đem tặng Cơ Nhi cho người khác?" Mạc Nhiễm Thiên cố ý lộ ra vẻ mặt vô cùng ngạc nhiên.
"Ừm, thật thông minh! Cơ Nhi, ngươi biết bổn công tử muốn ngươi làm gì chưa?" Công Tử Lâm mỉm cười vì sự sắc sảo của hắn.
"Cơ Nhi không biết." Mạc Nhiễm Thiên giả đò xấu hổ, trong lòng lại buồn nôn muốn chết.
"Ha ha ha, sao lại không biết, đơn giản muốn ngươi hảo hảo hầu hạ hoàng thượng, sau đó giúp bổn công tử thổi gió bên tai người được không?" Công Tử Lâm càng xem càng cảm thấy Mạc Nhiễm Thiên xinh đẹp, không nhịn được cầm tay hắn bắt đầu vuốt ve.
"A, hoàng thượng làm sao có thể thích Cơ Nhi chứ, công tử nói giỡn rồi." Mạc Nhiễm Thiên cả người nổi da gà, không ngờ kẻ này tướng mạo đường đường, vẻ mặt chính khí, nhưng thật ra cũng là phường háo sắc.
"Ha ha ha, cái này phải xem Cơ Nhi ngươi đến cùng có thông minh hay không." Công Tử Lâm cười lớn, hai vị đại nhân nọ cũng càn rỡ cười theo.
Đúng lúc này, cửa mở, một nam tử bộ dáng giống thị vệ đi vào, bước tới trước mặt Công Tử Lâm ôm quyền nói: "Đại nhân, đã tra được, người phía trên là......" Nam tử ghé miệng sát vào lỗ tai Công Tử Lâm.
"Thật sao?" Công Tử Lâm biến sắc, lập tức ánh mắt nghiêm khắc nhìn thị vệ.
"Thiên chân vạn xác!" Thị vệ nói rất chắc chắn.
"Uhm, ngươi đi ra ngoài đi." Chân mày Công Tử Lâm đã nhíu lại cùng một chỗ.
"Đại nhân, xảy ra chuyện gì?" Liêu đại nhân liền vội vàng hỏi.
Công Tử Lâm nhìn Mạc Nhiễm Thiên sau đó trả lời: "Các ngươi có biết người vừa rồi đấu giá cùng bổn đại nhân là người phương nào không?"
"Là người phương nào?" Bình đại nhân hiếu kì hỏi.
"Tướng quốc Thượng Quan Nghi!" Công Tử Lâm lạnh lùng trả lời.
"A, thì ra là tướng quốc đại nhân, chuyện này..." Liêu đại nhân hoảng hốt đứng lên, nếu làm cho tướng quốc biết hai người bọn họ ở cùng một chỗ với Công Tử Lâm thì phiền toái lớn.
"Còn có một người!" Công Tử Lâm nói nửa chừng.
"A, chẳng lẽ? Đại lương tạo, vậy bổn quan cáo lui trước." Liêu đại nhân đã đoán được, trán bắt đầu đổ mồ hôi. Bình đại nhân nhìn thấy, trong lòng lập tức hiểu rõ, cũng vội vàng cáo từ. Hai người không chờ Công Tử Lâm giữ lại, đã ba chân bốn cẳng chạy mất.
BẠN ĐANG ĐỌC
cực phẩm thái tử
HumorCực phẩm thái tử chi liệt diễm hồng thần Tác giả: Phong Gian Danh Hương Thể loại: xuyên qua, nhất thụ đa công (1 vs 9), cung đình.