Hoàng thượng rất là yêu ta a, hai năm này không có nạp phi. Ngày ngày cùng ta làm bạn. Không phải là không có cảm động, không phải là không có muốn thử nghiệm. Thế nhưng hết thảy cũng không còn bù được tình cảm của năm ấy, trong lòng của ta, trong mắt của ta vẫn chỉ có một nàng a, người kia nói toạc ra lại cười to, dù sao vẫn là đuổi theo bóng dáng tiểu hài tử của ta. Có đôi khi sẽ nhớ ra, ta có cái gì tốt, đáng giá để ngươi cho ta? Đáng giá để ngươi nguyện ý vì ta vứt bỏ sinh mệnh chứ...
Mẫu thân ta bởi vì khó sinh mà chết, vì vậy ta từ nhỏ liền bị coi là điềm xấu. Mẫu thân lúc sống ở trong nhà cũng không có địa vị gì, bất quá là gả cho một nam nhân ba vợ bốn nàng hầu mà thôi. Mẫu thân sau khi chết, từ nhỏ đến lớn, không có ai quan tâm ta a.
Một mực tỉnh tỉnh mê mê sống sót, chẳng qua là không biết mẫu thân ở đâu, phụ thân là ai. Mỗi lần đều là xa xa ở chỗ ngọn đèn dầu trông thấy một thân ảnh cao lớn, về sau mới biết được người nọ là phụ thân của ta. Thế nhưng hắn chưa từng hỏi qua ta, ta cũng hoài nghi hắn có biết hay không biết tên của ta.
Thẳng đến năm ta mười tuổi, bởi vì ta không cẩn thận làm hư con diều của Tam ca, xác thực mà nói là con diều của Tam ca bay đến trên cây trong sân của ta. Đó là ta lần đầu tiên bị đánh, cũng là một lần duy nhất. Quên mất lúc nào, một tiểu hải tử đem ta bảo vệ ở dưới thân, nàng không để ý chút nào đến quần áo quý giá bị vết máu trên người ta làm ô uế. Khi đó nàng bất quá mới bốn tuổi đi, bướng bỉnh như vậy, không sợ gì đứng ở trước người ta, dường như cái gì đều dọa không ngã được nàng. Tam ca nhà ta thế nhưng là Hỗn Thế Ma Vương nha.
(Edit : khi đọc tới đây , ta đã biết lí do vì sao tiểu Thụy Thụy lại nằm dưới. Có ai như ta không nào?....Hắc hắc =))))........)
Ba! Ba! Ba!
Cây roi quật lên trường bào lộng lẫy của nàng , quanh năm bởi vì dinh dưỡng không đầy đủ làm làn da ta trở nên thô ráp còn không chịu nổi cây roi này, huống chi tinh xảo như nàng? Quả nhiên, ta nhìn thấy vết máu đỏ tươi ở trên cái cổ trắng nõn của nàng đang chảy ra. Tam ca, ngươi như thế nào nhẫn tâm như vậy... Có lẽ Tam ca cũng thật không ngờ sẽ có người bảo vệ ta đi, tay Tam ca dừng lại, chỉ nghe hắn oa oa khóc lớn. Nguyên lai là người được xưng là phụ thân, đại nam nhân đánh cái mông của hắn.
"Thần đáng chết, giáo tử vô phương (*), lại để cho tiểu công chúa bị sợ hãi. Trưởng công chúa thứ tội." Người nam nhân kia quỳ xuống, kéo hài tử sau lưng quỳ xuống trên đất, đúng là bình thường không được thấy mọi người quỳ gối ở trong sân tồi tàn của ta a.
(*) Giáo Tử Vô Phương : dạy con không nghiêm (( các đại gia có thể nghĩ như thế vì cái này là ta tự hiểu thôi nha....))
"Tiểu Lâm, có đau hay không?" Ta nhìn thấy một bộ trường bào màu vàng kim óng ánh đầy người quý khí là nữ tử đang đau lòng ôm tiểu hài tử kia, trong mắt không che giấu được sự ân cần, kia chính là tình thương của mẹ đi. Ta cho tới bây giờ đều không có khả năng có được đồ vật gì đó.
"Tê tê...ê...eeee, đau, mẫu thân, đừng đụng..." Thanh âm Tiểu hài tử kêu lên .
"Còn không mau cho người cầm Kim Sang Dược đến!" Phụ thân nổi giận nói.
BẠN ĐANG ĐỌC
[BHTT][NP][EDIT] Xuyên Qua Trở Thành Nữ Nhân Của Hoàng Hậu
Художественная прозаLần đầu làm Editor có gì sai sót mọi người bỏ qua nha =))) * Lưu Ý: Đây là truyện BHTT , ai không biết vô coi rồi hỏi : "Tại sao nữ với nữ lại yêu nhau" hoặc "Main là nam hay nữ nha" ....Tình trạng này có đôi lúc xảy ra nên Mỗ chỉ giúp các thí ch...
![[BHTT][NP][EDIT] Xuyên Qua Trở Thành Nữ Nhân Của Hoàng Hậu](https://img.wattpad.com/cover/121029771-64-k116207.jpg)