Chương 39

1.3K 43 14
                                    

Khí trời bên ngoài rất oi bức, giống như là trời có dấu hiệu muốn mưa.

Khóa học buổi sáng, trong phòng học rất nhanh trở nên trống rỗng. Dương Noãn Tô nửa thân thể gục ở trên bàn nhìn Kỷ Ngữ Đồng, trên mặt tràn đầy vẻ không hài lòng: "Đồng Đồng, ngươi nói cho ta nghe, có phải hay không Giang Hạ khi dễ ngươi? Ngươi gần đây lúc nào cũng rầu rĩ không vui, hừ, mỗi ngày ngay cả ăn cơm trưa cũng muốn ta thúc dục nhiều lần."

"Không có mà, nàng không có khi dễ ta." Kỷ Ngữ Đồng trạng thái như vừa đi vào cõi thần tiên hồi phục tinh thần lại, mặt mày trong lúc này lại có chút mệt mỏi, theo bản năng đưa tay che mặt lại tựa hồ như muốn che dấu tâm tình của mình.

"Còn nói không có, chẳng lẽ ngươi không có ý thức được mình có rất nhiều khác thường sao?" Dương Noãn Tô hai mắt mở to nhìn chằm chằm: "Ngày đó ở bờ biển, ngọt ngào như vậy, mấy ngày qua thì là cái bộ dạng gì đây a. Ta nói, kỳ hưởng tuần trăng mật của các ngươi có phải hay không quá ngắn rồi? Ta sớm cũng biết Giang Hạ không quá tốt, cũng tại do cái tên Hàn Diên Thanh không tốt, hảo hảo yêu thương cái gì, còn nghỉ học nữa, ủy khuất ta như vậy coi trọng hắn, thật là làm cho người ta thất vọng..."

Kỷ Ngữ Đồng khẽ thở dài một cái, ngồi thẳng thân thể, đang muốn chuyển sang chuyện khác, gọi nàng cùng đi ăn cơm, ánh mắt từ đầu vai nàng trông đi qua, thần sắc không khỏi hơi thay đổi, lập tức nhẹ giọng ngăn cản nói: "Được rồi, đừng nói những thứ này nữa..."

Dương Noãn Tô tựa hồ không có chú ý tới nàng có chút vẻ mặt khác thường, tiếp tục lải nhải: "Vốn là nói đúng a, nếu là hắn không nghỉ học, các ngươi sớm ở cùng một chỗ, làm gì còn có chuyện với Giang Hạ! Hắn mới là ngươi thứ nhất thích người, đẹp trai như vậy, chói mắt như vậy, các ngươi..."

"Noãn Noãn!" Kỷ Ngữ Đồng liên tục nhăn mặt, cũng không ngăn ngừa lời của nàng, không nhịn được nhẹ nhàng thở dài. Dương Noãn Tô ngẩn ra, nhìn một chút vẻ mặt lo lắng của cô, theo bản năng nhìn lại phía sau của mình, lại thấy Giang Hạ hai tay cắm ở trong túi quần, đang đứng ở trước cửa phòng học, trên mặt không ra được chút gì.

Dương Noãn Tô cả kinh, phản ứng đầu tiên chính là đưa tay đem miệng che lại, thần sắc cực kỳ lúng túng.

"Giang Hạ." Kỷ Ngữ Đồng nhẹ nhàng gọi một tiếng, từ chỗ ngồi đứng lên, cũng có chút không biết làm sao. Giang Hạ trầm mặc một hồi, ngước mặt lên, hướng cô khẽ mỉm cười: "Chị tới tìm em cùng nhau ăn cơm."

Kỷ Ngữ Đồng trong mắt hiện lên vẻ vui mừng, từ nhỏ đến lớn, các nàng đều học chung một trường, đây là lần đầu tiên Giang Hạ chủ động tới phòng học tìm cô, hơn nữa, còn là hẹn cô cùng nhau ăn cơm, làm cô cao hứng rất nhiều, nhìn Dương Noãn Tô, lại có chút ít do dự. Dương Noãn Tô thấy cái bộ dáng này của cô, tự nhiên hiểu cô đang băn khoăn cái gì, cộng thêm mới vừa rồi mình nói những lời kia bị Giang Hạ nghe được, có chút ít chột dạ, sợ đón lấy chút nộ khí từ Giang Hạ, vội vàng nói: "Đồng Đồng, nếu Giang Hạ chờ ngươi ăn cơm, vậy ngươi nhanh đi đi, ta còn có chút chuyện phải làm."

"Ừ, được rồi, vậy ngươi cũng sớm một chút đi ăn cơm."

Dương Noãn Tô giả lả cười hai tiếng, vội vàng gật đầu: "Biết rồi, mau đi đi, đừng làm cho người ta đợi lâu."

[BHTT] [Edit] Mặt Nạ Ác Ma- Quảng Lăng Tán NhiNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ