Chương 16

1.3K 56 2
                                    

Lại là một cái chủ nhật.

Sáng sớm, Kỷ Ngữ Đồng từ trên lầu đi xuống, vừa đi vào phòng ăn, liền nhìn thấy thân ảnh của Chu Văn Hàn.

Gần đây có loại hiện tượng vô cùng kỳ quái, thời gian Chu Văn Hàn ở nhà càng ngày càng nhiều, mà thời gian Giang Hạ ở nhà càng ngày càng ít.

Trên bàn cơm bày biện sữa bò, bánh mì nướng, trứng tươi bữa sáng đơn giản, còn có một bàn hoa quả salad. Kỷ Ngữ Đồng nhẹ nhàng kêu một tiếng: "Chú Chu, sáng sớm tốt lành." Chu Văn Hàn buông cà phê trong tay, dáng tươi cười ôn hòa: "Nhanh, ngồi xuống cùng ta một chỗ ăn điểm tâm."

Tuổi càng lớn, trong nội tâm Kỷ Ngữ Đồng đối với Chu Văn Hàn tôn kính cùng cảm kích càng sâu, cô so với bất cứ lúc nào đều hiểu, cô sớm đã là một cô nhi, cô hôm nay sở dĩ có thể ở trong một ngôi nhà thoải mái dễ chịu như vậy, sở dĩ có thể học trường học tốt như vậy, hoàn toàn là tất cả chú Chu ban tặng. Hơn nữa, chú Chu đối với mình, thậm chí so với con gái ruột là Giang Hạ còn tốt hơn.

Cô thầm nghĩ, chú Chu cùng ba mẹ, lúc ấy cùng một chỗ học đại học, quan hệ nhất định vô cùng tốt.

Nhưng cảm kích thì cảm kích, lúc cùng Chu Văn Hàn một mình ở chung, cô vẫn không thể thoát khỏi loại cảm giác không được tự nhiên này, đây là từ khi nào thì bắt đầu đây? Hình như là thời điểm tiểu học năm sáu năm về trước.

Hơn nữa, tuổi càng lớn, loại cảm giác không được tự nhiên cũng càng thêm mãnh liệt, cô cảm giác, cảm thấy, chú Chu có đôi khi ánh mắt nhìn cô, rất phức tạp, rất khó nắm lấy, làm cho cô có loại cảm giác không biết làm thế nào.

Có lẽ Giang ác ma nói là sự thật, chú Chu trước kia ưa thích mẹ, cho nên bây giờ nhìn đến cô, sẽ nhớ tới thời gian trước kia bọn họ ở trường học, sẽ có chút ít khổ sở a.

Kỷ Ngữ Đồng vừa ăn bữa sáng, một bên suy nghĩ miên man, lại nghe Chu Văn Hàn đối với vú Quế nói: "Tiểu Hạ tối hôm qua lại không có trở về sao?"

Vú Quế sững sờ, sau đó nói quanh nói co: "Đại tiểu thư nói nàng đi nhà bạn cùng lớp."

"Nàng hiện tại quả thực so với ta còn bề bộn, chủ nhật liền bóng dáng đều nhìn không thấy!" Chu Văn Hàn nhíu mày, trên mặt lộ ra vẻ không vui, vú Quế đáy lòng có chút lo lắng cho Giang Hạ, thần sắc có chút khẩn trương, vội nói: "Có thể là sinh nhật của bạn cùng lớp nào đó."

Chu Văn Hàn tựa hồ muốn nói gì, sau đó không biết như thế nào lại bế môi không nói, vú Quế thở dài một hơi, quay người đi ra ngoài bề bộn chuyện của mình.

"Ngữ Đồng, hôm nay thư ký ta có đi mua cho con chút ít quần áo, con xuống dưới chọn lựa một bộ mặc vào, giữa trưa ta mang con đi ra ngoài ăn cơm." Chu Văn Hàn cầm lấy khăn ăn lau miệng, mỉm cười nói.

"A?" Kỷ Ngữ Đồng trừng to mắt, tại bên trong trí nhớ trước kia của cô, Chu Văn Hàn thường xuyên là loay hoay không thấy bóng dáng, cho tới bây giờ không mang cô đi ra ngoài ăn cơm.

Chu Văn Hàn nhìn nhìn cô: "Như thế nào? Chẳng lẽ hôm nay không có thời gian sao?"

"Không phải." Kỷ Ngữ Đồng vội vàng lắc đầu, đem đồ ăn trong miệng nuốt vào, sau đó nói: "Chẳng qua là có chút ngoài ý muốn, kỳ thật, trong nhà ăn thì tốt rồi."

[BHTT] [Edit] Mặt Nạ Ác Ma- Quảng Lăng Tán NhiNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ