CHAP 54.

719 42 11
                                    










Hi mọi người!
Hôm nay nhân dịp va lung tung (Valentine) mình xin chúc các bạn nữ ngày càng xinh đẹp, dễ thương, kiếm được "Gấu" chuẩn nha!
Chúc thì chúc vậy chứ tui cũng đang FA các bác ạ kkk... Đang mong có gấu đánh lộn hì hì...
Ừ thì hôm nay cũng là một ngày đặc biệt khác với mình nữa nên mình viết thêm một phần ngôn tình chào đón ngày đó. Và hôm nay chính là ngày sinh thần của mình a!
Vui lém khi được ra đời vào một ngày lễ lớn!
Vậy nên ngày sinh nhật của mình người ta hóng quà Valentine còn mình ngồi hóng quà sinh nhật

Mình vào truyện nào!!!



_____________________



- Ngươi đã nhìn thấy hết rồi?

Chỉ với những từ đơn giản tạo thành một câu hỏi hết sức đơn thuần nhưng câu hỏi đó trong hoàn cảnh này sao mang đầy sức đe dọa vậy nhỉ?

Bảo Bình sau khi biến đổi cho tóc mình từ màu bạch kim sang màu đỏ thì ánh mắt cô nhìn Thiên Bình đáng sợ hơn bao giờ hết. Ánh mắt cô tựa như sứ giả từ địa ngục đến câu hồn người trước mặt.

Thiên Bình cũng có chút bất ngờ với mái tóc màu bạch kim kia của Bảo Bình nên anh cũng sững sờ một vài phút. Sau khi nhìn thấy những hành động của cô và rồi câu hỏi đã lôi cậu ra khỏi sự sững sờ kia của Bảo Bình thì anh mới giật mình trả lời:

- Đúng vậy, thì sao?- Thiên Bình trả lời nhanh sau khi bị Bảo Bình hỏi.

- Hãy quên hết những gì ngươi vừa nhìn thấy đi!... Nếu ngươi cảm thấy mình không quên được thì hãy im lặng vĩnh viễn đi!- Bảo Bình định nói câu đầu thôi nhưng không hiểu sau lại nói thêm câu sau mang đầy tính đe dọa Thiên Bình.

- Tôi đi tắm!- Tám từ, ba tiếng tạo thành một câu hoàn chỉnh kia của Thiên Bình đã thành công đem cho Bảo Bình cái ngỡ ngàng mà từ khi cô bước chân vào học viện này chưa có bao giờ.

Câu nói tỉnh nhất của Thiên Bình từ khi bước vào cái học viện này cũng là đây. Một câu nói hết sức hay trong khi mình đang bị đe dọa. Và câu nói ấy thật thành công khi Bảo Bình từ khuôn mặt đang ngỡ ngàng chuyển sang sắc đỏ sau khi tiêu hoá xong câu nói kia của Thiên Bình và đồng thời cũng nhìn thấy tấm lưng trắng kia của Thiên Bình sau khi anh cởi áo chuẩn bị bước vào nhà vệ sinh.

- Nhìn đủ chưa cô bé?- Thiên Bình trước khi bước vào nhà vệ sinh thì bất ngờ quay lại nhìn Bảo Bình một cái và anh vô tình nhìn thấy khuôn mặt đang ửng đỏ khi nhìn mình của cô thì lên tiếng.

Bảo Bình nghe Thiên Bình hỏi vậy thì giật mình, không nói gì mà quay đi nằm xuống giường giả vờ ngủ tiếp. Nhìn những hành động hết sức dễ thương kia của Bảo Bình thì Thiên Bình bất giác nở một nụ cười rất tươi, nụ cười đó đã bao năm không có từ anh. Thế rồi Thiên Bình bước vào nhà vệ sinh đi tắm.

Sau khi tắm xong thì Thiên Bình bước ra, thấy Bảo Bình còn nằm ở trên giường thì tưởng cô nàng còn ngủ nên anh quyết định tiến đến gần xem kĩ lại mái tóc kia của Bảo Bình. Anh bước những bước thật nhẹ để đến sát mép giường, khẽ cuối đầu áp sát mặt mình gần đến mặt cô nhìn cô ngủ mà quên luôn ý định ban đầu của mình. Anh tiến lại gần đến mứt mà còn khoảng vài xen-ti-mét (xăng-ti-mét) nữa là môi anh và môi cô chạm vào nhau.

12 CHÒM SAO VÀ THẾ GIỚI SÁT THỦNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ