Tuy rằng Thẩm trắc phi là người khá ôn hòa, thế nhưng trong vương phủ quy củ sâu nghiêm, chắc chắn sẽ trừng trị bà! Trong lòng Lưu mụ vô cùng hoang mang, vừa nãy những lí do thoái thác đều dùng lừa bịp Vương phi! Tuyệt đối không thể cho Thẩm trắc phi biết!
- "Sao vẫn chưa đứng dậy? Lui xuống đi, bản Vương phi muốn nghỉ ngơi một lát." Mộ Dung Thư phất phất tay, không nhìn tới gương mặt trắng bệch vì kinh hãi của Lưu mụ. Nếu dám làm, sẽ có dũng khí gánh chịu hậu quả! Hồng Lăng lập tức đem quạt đặt ở một bên, cúi người đối với Mộ Dung Thư nói rằng:
-"Nô tì cùng Lưu mụ xin được cáo lui trước. Một lát đi ra, nô tỳ gọi Tiểu Nguyệt đến hầu hạ Vương phi." Mộ Dung Thư gật đầu, nhắm hai mắt lại. Lúc này Lưu mụ đang có chút thất thần liền phản ứng lại, lập tức phịch xuống quỳ trên mặt đất, dùng ống tay áo lau nước mắt nói rằng:
- "Xin Vương phi thứ tội! Là nô tì to gan, muốn lừa gạt Vương phi. Kỳ thực hàng tháng năm mươi lượng bạc đã dủ dùng. Thức ăn của nhóm nha hoàn bà tử Mai viên đều do phòng bếp chính của vương phủ cung cấp. Là tháng này nô tỳ coi sổ sách không tốt, cho nên mới bị sơ suất! Xin Vương phi thứ tội! Sau này nô tì nhất định sẽ tận tâm tận lực, tuyệt đối sẽ không xuất hiện tình huống này lần nữa, Vương phi muốn thêm thức ăn, nô tỳ nhất định sẽ vì Vương phi mà đích thân xuống phòng bếp nhỏ nấu thêm!" Vô luận bằng bất cứ giá nào bà cũng không thể đi gặp Thẩm trắc phi, chỉ cần Thẩm trắc phi xử lí chắc chắn mọi việc đều bại lộ, đến lúc đó bà có thể bị đuổi ra khỏi phủ! Cái này không thể được, trong vương phủ này bà ta vẫn con hai khuê nữ.
- "Vậy là lỗ tai của bản Vương phi không có xảy ra vấn đề gì chứ. Nếu từng tháng năm mươi lượng bạc đủ dùng, vậy tại sao hai năm qua thức ăn của bản Vương phi còn kém hơn so với các tiểu thiếp của Bắc viên vậy ? Không lẽ hai năm qua Lưu mụ đều thất trách sao? Đã như vậy, xem ra Lưu mụ cần phải cho bản Vương phi một câu trả lời." Mộ Dung Thư lười biếng mở mắt, đôi mắt sắc bén nhìn về phía Lưu mụ, lạnh giọng nói. Nghe vậy, thân thể Lưu mụ mềm nhũn, lập tức ngã xuống mặt đất, trong lúc đó muốn nói lời phản bác nhưng nghĩ không ra.
- "Hồng Lăng, Bổn Vương phi mệt rồi, mấy việc này không phải đều do Thẩm trắc phi giải quyết sao? Dẫn Lưu mụ đi gặp Thẩm trắc phi đi! Được rồi, nói với Thẩm trắc phi một tiếng, Lưu mụ bản Vương phi không dám dùng nữa, về phần tân quản sự phòng bếp nhỏ của Mai viên, bản Vương phi tự chọn lựa. Còn những việc khác, để Thẩm trắc phi tùy ý xử lí." Mộ Dung Thư lạnh nhạt phân phó. Sau đó lại nhắm mắt. Có lần đầu sẽ có lần sau, Lưu mụ này có gan lừa gạt nàng hai năm, như vậy giữ lại Lưu mụ ở Mai viên là tai họa! Người như thế cũng không thể giữ lại để nàng dùng. Hồng Lăng đáp một tiếng, đỡ thân thể đã xụi lơ của Lưu mụ ra ngoài. Khi đứng lên Lưu mụ như trong mộng tỉnh lại, không thể tin nhìn Mộ Dung Thư, thế nào chỉ trong nháy mắt liền có thể biến thành người như vậy? Sau khi nói chuyện với Vương phi bà ta đã mất đi hi vọng, nhất định Vương phi không bỏ qua một cách dễ dàng cho bà! Âm thầm hung hăng liếc mắt về phía của Mộ Dung Thư đang nhắm mắt nghỉ ngơi, theo một chủ tử vô dụng, chỉ bất quá lấy của nàng ta chút bạc, lại không buông tha cho bà! Bất quá chỉ phạm vào một sai lầm không lớn. Bà ta đã ở trong vương phủ mười năm chắc sẽ không sao. Mặc dù trong lòng rất căm hận, nhưng cũng không có cách nào, chỉ có thể lảo đảo đi ra ngoài. Sau cùng đem mọi hi vọng đặt trên người của Thẩm trắc phi, hi vọng Thẩm trắc phi nhân từ có thể xử lí bà ta nhẹ tay một chút. Sau nửa canh giờ, Hồng Lăng từ Trúc viên của Thẩm trắc phi trở về.
BẠN ĐANG ĐỌC
Chính Phi và Thiếp- Thư Ca
RomanceVăn Án Xuyên qua??? Trở thành vương phi của phủ Nam Dương Vương, lại còn là một chính phi thất sủng. Cả một cái phủ Nam Dương Vương to như vậy đều do trắc phi cầm quyền, tiểu thiếp thì hoành hành ngang ngược. Cả đám thiếu điều muốn ngồi lên đầu ngư...