Nghe xong tôi ngây ngẩn cả người. Trong lòng thầm thở dài, từ sau ngày kết minh hôn, Khúc Tiểu Duẫn tôi không hiểu làm sao mà cứ dính dáng tới ma quỷ hoài vậy không biết nữa.
"Vậy mau chạy đi thôi, ở đây có chút tà tính." Tôi nhỏ giọng bảo.
Tiểu nha đầu kia tuy rằng đã bị những lời trước đó của tôi dọa sợ, thế nhưng đột nhiên lại nói: "Tiểu sư phụ, anh chẳng phải là đạo sĩ đấy sao? Nhất định là anh có cách để đối phó với ma quỷ, đúng không?"
Để ra vẻ với tiểu cô nương đang đứng ở trước mặt mình, trước đó tôi đã ba hoa mình chính là một đạo sĩ, không có cái gì mà không làm được.
Tôi hất cằm lên: "Đương nhiên rồi, em hẳn là cũng biết đến Phùng đạo sĩ sư phụ của anh rồi chứ gì, đó chính là một nhân vật nổi danh khắp mười dặm tám thôn này đó, tuy rằng anh không có được lợi hại như sư phụ, thế nhưng đối với mấy loại tiểu quỷ như thế này thì anh vẫn thừa sức đối phó. Chỉ có điều, thời tiết hôm nay không được tốt cho lắm, ảnh hưởng đến khả năng phát huy của anh, chi bằng hãy đợi mưa tạnh đã, đến lúc đó anh sẽ quay lại xem cho nhé."
Ba hoa chích chòe xong, tôi nhấc chân định rời đi.
Ai ngờ tiểu cô nương kia lại cản tôi lại: "Tiểu sư phụ, anh đừng đi mà."
"Anh giúp bọn em bắt lấy con quỷ kia đi, lão gia chính là bị nó hại chết đấy!"
Nghe thế, tôi hoài nghi hỏi: "Sao em biết?"
"Chính trù nương (*) đã nói cho em biết." Tiểu cô nương căng thẳng nhìn tôi.
(*) Trù nương: nữ đầu bếp.
"Bà ấy bảo, năm năm trước từng có một con hát bị đẩy xuống cái giếng ở trong hoa viên. Lão gia chết, chính là do con hát đó đến đây để đòi mạng."
Tôi cười gượng hai tiếng: "Thúy Châu, mê tín quá cũng không tốt đâu. Chúng ta mau đi ăn cơm thôi."
Ai ngờ sức lực của tiểu cô nương kia lại lớn đến vậy, vẫn cứ túm lấy tôi không chịu cho đi, còn quỳ "bụp" xuống trước mặt tôi: "Tiểu sư phụ, anh giúp bắt con quỷ đó lại đi mà. Nếu không quản gia sẽ đuổi bọn em đi hết mất."
"Sao lại phải đuổi bọn em đi?" Tôi khó hiểu hỏi.
"Phu nhân nói điền trang này không được sạch sẽ, chờ tang sự của lão gia xong xuôi thì sẽ bán đi, đám người như bọn em đương nhiên cũng sẽ bị mất việc. Nhưng nếu anh chịu bắt giúp nữ quỷ kia đi thì chẳng phải là điền trang này sẽ không cần phải bán đi nữa hay sao? Như thế thì bọn em cũng sẽ không cần phải rời đi nữa." Đôi mắt to tròn trong veo ậng nước của tiểu cô nương nhìn tôi với vẻ cầu xin.
Nhất thời tôi không biết phải làm gì tiếp theo.
Tôi ngượng ngùng chà chà hai tay, tôi nghĩ hay là cứ nói thật ra vậy, bằng không nếu đụng phải nữ quỷ kia thật thì tôi sẽ đi teo mất.
"Thúy Châu, anh..."
Tôi còn chưa nói hết câu thì đột nhiên lại nghe thấy một giọng nói quen thuộc: "Đừng sợ, có ta ở đây rồi."
YOU ARE READING
ÂM DƯƠNG PHU PHU
Fiksi UmumTác giả: Mạch Bách Tang Editor: Vũ Linh Thể loại: Âm dương thần quái, đạo sĩ giả thụ x lệ quỷ 2 mặt công (một mặt ôn nhu, một mặt ác quỷ), HE. Truyện được đăng tại: https://meovip1912.wordpress.com (nhưng wordpress khóa rồi :)))) nên đọc ở wattpad t...