Tô Y Thược nhìn lên màn hình, Nhược Thủy Tam Thiên chỉ mặc một bộ trung y trắng phất phơ trong gió, lẳng lặng đứng đằng kia, không nhiễm chút bụi trần, giống như người vừa đánh bại thanh long cũng không phải là anh vậy.
"Hai vị thiếu hiệp, vì sao các người phải hái phù dung đỏ của núi Vân Long chúng ta?" Sau khi bị đánh bại, thanh long cũng không biến mất trên mặt đất như các quái khác, mà phun máu hỏi bọn họ, trong mắt không có sự khuất phục vì bị đánh bại, mà có vẻ rất bi thương.
"Đóa phù dung đỏ này vốn là vật có linh khí, các người có thể mang nàng đi, nhưng xin đừng làm tổn thương nàng." Mắt thanh long mang theo sự quyến luyến không nỡ buông tay, hoàn toàn không hề hung dữ, tiếng rồng gầm thê lương vang vọng khắp sơn động.
"Chờ khi làm xong mọi việc, chúng ta sẽ trả lại phù dung đỏ." Ánh mắt buồn thảm của thanh long khiến Tô Y Thược không đành lòng.
"Vậy thì tốt quá rồi. Hồng nhi, có lẽ đây là duyên phận của nàng. Ta đã độc chiếm nàng nghìn năm, cũng phải trả tự do cho nàng rồi." Giống như đã hoàn thành tâm nguyện, thanh long biến thành một làn khói nhẹ, biến mất không thấy nữa.
Thanh long này, có lẽ không chỉ là người bảo vệ, mà còn giống một người thanh niên thâm tình. Tô Y Thược cảm thấy mình y như đao phủ, đến chia rẽ tình duyên của bọn họ vậy. Tuy lấy được phù dung đỏ, biết rõ đây chỉ là trò chơi, nhưng trong lòng cô vẫn cảm thấy hơi buồn bã. Không khí vô cùng nặng nề, không ai nói gì cả.
[Hệ thống] Chúc mừng người chơi Nhược Thủy Tam Thiên, Nhất Thược phối hợp thành công, đánh bại thần thú thanh long.
Một dòng chữ màu vàng đột ngột xuất hiện trên màn hình, lặp đi lặp lại ba lần liền.
[Thế giới] Ai uống nước mà không đi tè: Gian tình ở chỗ nào đấy?
[Thế giới] Nổ phát pháo: Hỏi giống tầng trên.
[Thế giới] Bồi thêm phát nữa: Hỏi giống tầng trên.
Kênh thế giới liên tiếp xuất hiện những câu hỏi.
[Thế giới] Gian tình: Ở đây, ở đây, có chuyện gì thế?
[Thế giới] Ai uống nước mà không đi tè: Hừ, không phải gọi cậu.
[Thế giới] Ba đời ba kiếp: Lão đại, có phải bọn em có chị dâu không?
[Thế giới] Cười một đời bể dâu: Em đại diện cho bang Thần Long, hoan nghênh phu nhân bang chủ gia nhập.
Nhìn các kiểu đối thoại kỳ quái trên màn hình, cốc nước trong tay Tô Y Thược run lên, suýt nữa đổ hết ra, khóe miệng hơi co giật. Thấy mọi người càng nói càng "phấn khích", Tô Y Thược đã không còn có thể hy vọng được vào một cuộc sống thầm lặng nữa rồi, hệ thống game này, rõ ràng là kỳ thị cô mà!!! Tin tức vừa phát ra, dù cô mà Đại thần vốn chẳng có quan hệ gì cũng biến thành có quan hệ!
[Thế giới] Nhất Thược: Quan hệ giữa chúng tôi không phải như mọi người nghĩ đâu.
Các câu hỏi thắc mắc lập tức ngừng lại.
Tô Y Thược thở phào nhẹ nhõm, nói thế này, thì quần chúng vẫn rất sáng suốt.
[Thế giới] Tôi bị thần kinh: Lão đại, anh như thế là không được rồi. Vẫn chưa thu phục được phu nhân bang chủ sao...
Sau câu nói này, không còn ai để ý tới câu nói của Tô Y Thược nữa. Vì thế mới nói, trí tuệ và lý trí đều rất quan trọng, mà đám người kia, thì rõ ràng không hề có hai thứ đó...
Tô Y Thược cũng chỉ trông chờ Nhược Thủy Tam Thiên có thể ra mặt giải thích.
[Thế giới] Nhược Thủy Tam Thiên: Để mọi người phải lo lắng rồi. Tôi sẽ cố gắng. (Sau câu này anh còn gửi thêm một biểu tượng ngượng ngùng.)
Sau khi Nhược Thủy Tam Thiên nói câu này lên, kênh thế giới lại bùng nổ.
Trên khung chat của kênh thế giới, mọi người đều xôn xao khuyên Nhất Thược gả cho Nhược Thủy Tam Thiên, đương nhiên, cũng có một số ít người chơi nữ không chấp nhận được khi tình nhân trong mộng của mình bị người con gái khác cướp đi, chỉ vì e ngại cô là dược sư số một nên cũng không dám lên tiếng.
Tô Y Thược hoàn toàn không nhìn thấy lời nói của những người khác nữa, sau khi Nhược Thủy Tam Thiên nói xong, cô hóa đá hoàn toàn. Sao... sao... sao anh ta càng nói lại càng mờ ám thế?!!!
[Phụ cận] Nhất Thược: Tôi... tôi có việc, out trước đây. Bái bai!
Ba mươi sáu kế, chạy là thượng sách. Vì thế, vừa nói xong câu đó, trước khi Nhược Thủy Tam Thiên kịp trả lời, cô lập tức log out. Nhìn mặt bàn đã khôi phục như bình thường, Tô Y Thược hít sâu một hơi.
Người thanh niên ở trước máy tính bên kia nhìn cô gái áo hồng đột ngột biến mất, liền khẽ cười không biết làm sao. Ngắm nụ cười tươi trong bức ảnh đặt trên bàn làm việc, đôi mắt đen của anh như sâu hơn, em cứ chạy đi, rồi sẽ có ngày anh giữ chặt em ở bên anh. Trong mắt người thanh niên kia tràn ngập vẻ cưng chiều.
Ở bên này, Tô Y Thược tắt máy, rời khỏi bàn, đi tới bên cửa sổ.
Gần đây xảy ra rất nhiều chuyện kỳ quái, trong trò chơi, cô luôn sống rất lặng lẽ, trước đây căn bản cũng chưa từng gặp Nhược Thủy Tam Thiên bao giờ. Có điều, những câu anh nói hôm nay, lại khiến người ta cảm thấy quan hệ giữa bọn họ rất mờ ám, mà cô lại ghét nhất là những người đàn ông đùa giỡn với tình cảm của người khác. Tuy Nhược Thủy Tam Thiên chưa chắc đã là người như cô nghĩ, nhưng cô không thích cái cảm giác không an toàn này.
Đứng bên cửa sổ, Tô Y Thược cố gắng xoa dịu lại cảm xúc của mình, cô quyết định, sau này vẫn nên cách xa Nhược Thủy Tam Thiên một chút thì hơn. Cô không muốn dây dưa với một người đàn ông như vậy.
"Y Y." Giọng Lục Hân truyền tới từ cửa, Tô Y Thược vội giấu tâm trạng của mình trong đáy mắt, khôi phục lại dáng vẻ lãnh đạm thường ngày.
"Chúng ta đi ăn cơm đi ~" Lục Hân chạy vào kéo Tô Y Thược ra ngoài.
"Người đẹp ở trong phòng lâu quá sẽ phát mốc lên đấy!" Lục Hân nghịch ngợm nhe răng với Tô Y Thược, không thèm để ý một chút nào đến vẻ mặt lãnh đạm của cô.
Vì khuôn mặt quỷ kia của Lục Hân, mà ánh mắt Tô Y Thược cũng dịu đi nhiều. Mấy năm nay, chỉ có một mình cô ấy luôn ở bên cạnh cô.
BẠN ĐANG ĐỌC
Kế hoạch bắt cừu (Full)
Novela JuvenilTác giả:Mạc Thiểu Niên Thể loại:Ngôn Tình, Võng Du Nguồn:BAM House Trạng thái:Full Chuyển ngữ: Mẹ Cherry Thể loại: Võng du, thanh mai trúc mã, hắc bang Độ dài: 114 chương Giả heo ăn thịt hổ? Thôi nào, đây là bản lĩnh đặc biệt của anh mà. Chơi xỏ à...