Chẳng mấy chốc mà ở đây chỉ còn lại Tô Y Thược và Mộ Dung Tình.
Tô Y Thược lẳng lặng uống ly cà phê của mình, dù có bắt gặp ánh mắt của Mộ Dung Tình thì cô cũng lờ đi.
"Cô Tô, chẳng lẽ cô không biết Ngữ Yên..." Mộ Dung Tình khẽ nhíu mày cân nhắc xem có nên hỏi không, vừa quan sát phản ứng của Tô Y Thược.
Chỉ tiếc là, khi cô ấy vừa hỏi, Tô Y Thược chỉ hơi dừng lại một chút, rồi tiếp tục uống cà phê, thậm chí sắc mặt cũng chẳng có chút biến đổi nào, dường như chuyện cô ấy nói chẳng có một chút liên quan gì đến cô vậy.
Mộ Dung Ngữ Yên thực sự thích Lâm Mạc Tang sao? Ngay cả Mộ Dung Tình cũng biết, vậy thì chắc chắn là thật rồi. Không biết vì sao, khi nhận ra điều này, tim cô đột nhiên có cảm giác hơi nhói lên một chút, hơi đau đau một chút, cảm giác chưa từng xuất hiện bao giờ này khiến đôi lông mày cô hơi nhíu lại.
"Không liên quan gì tới tôi." Tô Y Thược giấu hết tâm trạng của mình, ngẩng đầu, lạnh lùng nhìn Mộ Dung Tình nói.
Nhìn vào đôi mắt đen như mực của cô, Mộ Dung Tình nhất thời hơi ngẩn người.
Lâm Mạc Tang đứng ngay sau lưng Tô Y Thược, nhìn bóng lưng cô, trong mắt anh có vẻ đau buồn đến cùng cực.
'Không liên quan đến tôi!' — Anh nghe thấy mà...
Âu Dương Mộc cũng ngạc nhiên, cô bé này lại không hề quan tâm đến Lâm thiếu. Nhìn khuôn mặt đau khổ của Lâm thiếu, anh ta lại thấy hơi... hả hê. Không ngờ lại có người khiến Lâm thiếu không biết phải làm sao, làm anh ta lại càng cảm thấy hứng thú với cô hơn.
Anh ta nhìn Lâm Mạc Tang với ánh mắt đầy thông cảm.
"Hai người đang nói chuyện gì thế? Cho chúng tôi nghe với ~" Giọng nói của Âu Dương Mộc vang lên sau lưng Tô Y Thược.
Tô Y Thược sửng sốt, Lâm Mạc Tang không nghe thấy đoạn đối thoại của họ chứ? Cô còn chưa phát hiện ra, trong ngực mình bỗng cảm thấy hơi bực bội.
Lâm Mạc Tang ngồi xuống cạnh cô, không nói lời nào, chỉ lẳng lặng uống cà phê của mình, nhưng bất cứ ai cũng đều cảm nhận được tâm trạng anh lúc này dường như không được tốt.
Âu Dương Mộc và Mộ Dung Tình cũng nhận ra tâm trạng của Lâm thiếu vô cùng không tốt, nên rất biết điều không nói gì nữa. Bầu không khí nhất thời trầm xuống.
"Không phải tổng giám đốc Âu Dương vừa hỏi tôi ngày mai có rảnh không sao?" Tô Y Thược hỏi trên nguyên tắc muốn tạo cho khách hàng cảm giác tự nhiên như ở nhà, tuy tâm trạng cô lúc này cũng rất phiền muộn.
"Ừ." Âu Dương Mộc ngẩng đầu, hào hứng nhìn Tô Y Thược.
Ánh mắt cảnh cáo của Lâm Mạc Tang nhẹ nhàng bay tới, nhưng lại bị Âu Dương Mộc phớt lờ, tuy rằng cái giá phải trả khi đắc tội Lâm thiếu rất lớn, nhưng cũng hiếm khi tìm thấy chuyện khiến anh ta hứng thú, anh ta không thể vui vẻ mà bỏ qua cơ hội tốt này được.
"Vậy ngày mai chúng ta cùng du ngoạn được không? Tôi nghe nói ở đây có một nơi tên là chợ Miêu rất thú vị." Tô Y Thược đề nghị.
"Tốt thôi ~ Rất vinh hạnh ~~~" Âu Dương Mộc vui vẻ đáp, hoàn toàn không thèm mất thời gian nhìn sang Lâm Mạc Tang.
"Không phải ngày mai tổng giám đốc Âu Dương phải gặp khách hàng khác sao?" Lâm Mạc Tang nhìn Âu Dương Mộc, chậm rãi nói, ngữ khí mang theo chút vẻ uy nghiêm.
Tô Y Thược thấy rất lạ, Lâm Mạc Tang dùng ngữ khí này để nói chuyện với Âu Dương Mộc, không sợ anh ta hủy hợp đồng sao?
Âu Dương Mộc tiếp tục dùng ánh mắt không sợ chết để nhìn Lâm Mạc Tang.
"Cô Tô nói mấy hôm nay cũng chưa đi shopping được gì, nếu người đẹp đã mời, đương nhiên tôi phải đi cùng rồi." Âu Dương Mộc cười đáp, đồng thời giơ ly rượu về phía Tô Y Thược.
Tô Y Thược thầm nghĩ tổng giám đốc Âu Dương thật tốt tính, hoàn toàn không tức giận vì sự tiếp đãi "khó chịu" của Lâm Mạc Tang tí nào.
"Chân Y Thược đến giờ đổi thuốc rồi, chúng tôi không tiện tiếp chuyện tổng giám đốc Âu Dương và phu nhân nữa. Tạm biệt." Đột nhiên Lâm Mạc Tang đặt cốc cafe trên tay xuống, không chờ Âu Dương Mộc và Mộ Dung Tình đáp lời đã kéo ngay Tô Y Thược đi ra ngoài cửa.
Hành động của anh khiến Tô Y Thược chẳng hiểu ra sao cả.
"Ngày mai tôi gọi điện lại cho anh nhé ~~~" Giọng nói của Âu Dương Mộc vang lên sau lưng họ, kèm theo vẻ hả hê cười trên nỗi đau khổ của người khác.
Lâm Mạc Tang chỉ muốn móc hai mắt Âu Dương Mộc ra, rồi khâu chặt cái miệng của anh ta lại. Đã vậy, tên kia còn dám ngang nhiên nhìn thẳng Tô Y Thược, lại dám phơi ra nụ cười đặc trưng của mình để quyến rũ Tô Y Thược nữa chứ! Lẽ ra Lâm Mạc Tang không nên ghen, nhưng mà chết tiệt một nỗi, là Mộ Dung Tình căn bản không phải bà xã của Âu Dương Mộc, chỉ vì muốn hoàn thành nhiệm vụ nên bọn họ phải đóng giả làm vợ chồng thôi.
Mà vốn dĩ bất cứ một sinh vật nam tính chưa kết hôn nào tới gần Tô Y Thược, thì Lâm Mạc Tang đều muốn giết đối phương hết. Ham muốn độc chiếm của anh thực sự rất nặng!!!
![](https://img.wattpad.com/cover/141222160-288-k487674.jpg)
BẠN ĐANG ĐỌC
Kế hoạch bắt cừu (Full)
Novela JuvenilTác giả:Mạc Thiểu Niên Thể loại:Ngôn Tình, Võng Du Nguồn:BAM House Trạng thái:Full Chuyển ngữ: Mẹ Cherry Thể loại: Võng du, thanh mai trúc mã, hắc bang Độ dài: 114 chương Giả heo ăn thịt hổ? Thôi nào, đây là bản lĩnh đặc biệt của anh mà. Chơi xỏ à...