Chương 2

5.1K 104 1
                                    

  Sau khi Mẹ Lam tỉnh lại, trừ vết thương ở trên người, cũng không bị chấn thương sọ não. Ngược lại Lam Huệ Tâm, bị chạm vào góc bàn, lại hôn mê bất tỉnh cùng vấn đề tổn thương bên trong! Ngũ Tư Trần sau khi biết được tình trạng của Lam Huệ Tâm từ bác sĩ Lưu, cảm thấy đau lòng, thay lời muốn hai mẹ con cô lưu lại, hơn nữa muốn bác sĩ Lưu điều trị cho Lam Huệ Tâm thật tốt.

Mẹ Lâm vô cùng biết ơn tiểu thiếu gia Ngũ Tư Trần cho bọn họ ở đây, chủ động bày tỏ muốn lưu lại làm giúp việc, bởi vì mẹ con cô đã không còn chỗ nương tựa, mới đầu Ngũ Tư Trần không biết nên không đồng ý, vẫn còn do dự, cuối cùng mẹ Lam quỳ trên mặt đất xin anh chứa chấp, trong đầu anh rối loạn, đột nhiên nghĩ đến anh có thể lấy danh nghĩa " quà sinh nhật" mà đòi với mẹ anh, mà anh cũng không ghét mẹ Lam, vì vậy anh đồng ý.

Dù sao, Lam Huệ Tâm bị thương, anh cũng có trách nhiệm!

Mẹ Lam chính thức trở thành người giúp việc cho nhà Ngũ Tư Trần, phạm vị công việc sẽ do quản gia phụ trách, mà bà quản gia nhìn mẹ Lam làm việc tận tâm tận lực, sẽ không vì được tiểu thiếu gia chăm sóc mà kiêu căng, đối với bà cũng có ấn tượng tốt. Lam Huệ Tâm vào ở Ngũ gia, mặc dù mẹ cô trở thành giúp việc, nhưng cô có thể đi học như cũ, địa vị cũng không bị người ta coi thường. Bởi vì, người của Ngũ gia đối xử với người giúp việc cũng giống với nhân viên trong công ty nhưng Lam Huệ Tâm vĩnh viễn không quên Ngũ Tư Trần hung hăng đẩy cô, hại cô nằm trên giường một tuần lễ!

Mẹ Lam ở Ngũ gia rất tận tâm với công việc, bà rất hài lòng Ngũ gia cho mình quyền lợi, không chỉ có việc ăn mặc không phải lo nữa, cũng có nơi để che gió che mưa, bà cùng Lam Huệ Tâm không cần phải bôn ba cho cuộc sống xung quanh, vì vậy, bà đối với tiểu thiếu gia Ngũ Tư Gia rất thương yêu từ tận đáy lòng.

Ngũ Tư Trần mỗi lần trở về nhà chính, chỉ cần bà tại chỗ, đều để cho anh nụ cười ấm áp, ánh mắt yêu mến, để cho anh cảm nhận được tình thương ấm áp của mẹ.

Đối với mẹ Lam, trong nội tâm Ngũ Tư Trần cũng tràn đầy kính yêu.

Cả ngày lẫn đêm cũng không thấy bóng dáng mẹ Ngũ đâu vì bà phải trông coi quá nhiều thứ, căn bản cũng không có cách cho anh tình thương yêu gia đình bình thường, đối với anh mà nói, đó là một loại xa xỉ đi! Bởi vì sự nghiệp tập đoàn cần phải tiếp tục kinh doanh lâu dài, lúc anh năm tuổi đã trưởng thành sớm, cộng thêm tư chất của anh quả thật cũng tốt so với người bình thường, vì vậy, muốn học tập, trách nhiệm cũng vượt quá đứa trẻ 5 tuổi có thể đảm nhiệm. Anh luôn cắn răng tiếp tục kiên nhẫn, vì không để cho cha mẹ anh thất vọng, để cho bọn họ tự hào, anh không buông tha bất kỳ cơ hội học tập nào, chỉ muốn cho bố mẹ có thể thương anh nhiều hơn, nhìn anh lâu một cái.

Ở Ngũ gia, anh ở đây mà không cảm thấy tình thương của mẹ, mặc dù khẩn cầu, nhưng luôn có thể gặp mà không thể cầu.

Anh không muốn bị người hầu thông cảm, luôn ra vẻ cao ngạo, thật ra thì, trong nội tâm của anh cũng tràn đầy tịnh mịch, nhưng anh vẫn không tìm được người  để trò chuyện.

Việc anh có thể làm, chính là cố gắng học tập hơn so với người bình thường, cố gắng tiến bộ!

So với Ngũ gia từ quản gia cùng nhân viên nhà bếp, tài xế, người anh thích hơn chính là mẹ Lam bình dị gần gũi, thân thiết yêu thương.

Người Ở Chung Cuồng Ngạo - Đình NghiênNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ