Chương 92 : Kích tình trên xe
Sau khi Ngô Diệc Phàm phát tiết trút giận bằng tiếng thét giận dữ, sau đó hai người lên xe rời biệt thự, không cần tài xế, Ngô Diệc Phàm tự lái xe. Lệ Dĩnh ngồi cạnh anh, thỉnh thoảng len lén nhìn gương mắt anh, cô thầm cảm thán trong lòng đây là một người đàn ông rất đẹp xét trên mọi góc độ.
Cô bắt đầu suy nghĩ nếu trước đây biết Ngô Diệc Phàm đối với mình tất cả đều là giả vờ chăm lo, chiều chuộng, thực chất anh muốn lấy mình về để hành hạ, liệu cô có thể yêu anh như vậy không? Còn có thể vì anh mà bỏ cả mơ ước không?
Đáp án cuối cùng vẫn chỉ là một chữ yêu, cô khẳng định mình vẫn sẽ yêu anh.
"Thế nào? Có phải cảm thấy chồng em rất đẹp trai?" Ngô Diệc Phàm nói đùa, điều này mà trong ngày thường thì đừng hòng nghe anh nói, thật lòng, thì anh cảm thấy vui vẻ khi biết cô đang nhìn mình. Nói chung tâm tình Ngô Diệc Phàm giờ rất tốt, bỏ qua cho cô việc lúc nãy không đáp ứng nhu cầu của anh.
Lệ Dĩnh mở to mắt, cô cảm thấy mình như vừa làm chuyện xấu mà bị bắt gặp có chút lúng túng.
Ngô Diệc Phàm cười, gương mặt lạnh lùng mọi ngày cũng trở nên ôn hòa đi mấy phần, càng làm Lệ Dĩnh mê mẩn, chồng cô thật sự rất tuấn tú.
Hôm nay cô là người vợ hạnh phúc nhất, bỗng có điều gì đó hiện lên trong đầu, Lệ Dĩnh nhẹ mỉm cười, tiến lại gần Ngô Diệc Phàm nhẹ đặt một nụ hôn trên mặt anh. Ngô Diệc Phàm bỗng ngẩn ra, xe đột ngột phanh gấp dừng ở ven đường.
Người phụ nữ này vừa làm cái gì vậy? Không biết anh khi lái xe không chịu được quấy rầy sao? Mới rồi suýt chút nữa đã tông vào xe đằng trước.
Anh hung hăng quay qua nhìn Lệ Dĩnh, đã thấy cô cười vui vẻ đáp lại anh, thế là lời quát tháo trút giận anh không thốt ra được nữa.
Trong mắt thoáng hiện lên vẻ bất đắc dĩ, nhíu mày, trong giọng nói tràn đầy cưng chiều: "Em không muốn đi nữa vậy chúng ta quay về nhà."
Về nhà để cô có thể hôn anh thoải mái, hôn đến bao giờ cảm thấy đủ thì thôi.
"Không cần, không cần" Hiểu ý tứ trong lời của Ngô Diệc Phàm, Lệ Dĩnh lắc đầu nguầy nguậy, nếu về nhà thì đừng hòng hôm nay có thể ra khỏi cửa.
"Vậy..." Trong mắt Ngô Diệc Phàm thoáng qua chút tà ý, cúi người lại sát Lệ Dĩnh, ở bên tai cô thổi thổi khí nóng, ánh mắt chăm chú nhìn khuôn mặt đã ửng hồng của cô. Rõ ràng là rất xấu hổ, vậy mà lúc nãy không biết lấy dũng khí ở đâu mà dám hôn anh? Giờ đây trong lòng anh cảm giác được sự thích thú khi trêu đùa người con gái này...
Mắt Lệ Dĩnh chuyển động, lúng túng không biết nên nhìn đâu, hô hấp của anh bên tai cô nóng bỏng khiến người cô nóng lên "Cái...Cái gì?"
Lệ Dĩnh thầm cầu nguyện, hi vọng anh nói xong câu chuyện rồi chuyên tâm vào việc lái xe như lúc trước.
Ngô Diệc Phàm khẽ cười, ở bên tai cô nhẹ nhàng nói một câu, quả nhiên thấy cô cả người cứng đờ, khuôn mặt xinh đẹp giờ trở nên đỏ ửng.
BẠN ĐANG ĐỌC
[Chuyển Ver] [Phàm Dĩnh] Cạm bẫy hôn nhân: sự trả thù của tổng giám đốc.
Fanfiction- Đêm tân hôn, chờ đợi cô không phải người chồng dịu dàng che chở, mà là một trò chơi đổi vợ tàn khốc.Thân là cô dâu, lại bị chồng mình tự tay đẩy vào vòng tay người đàn ông khác, hung hăng chà đạp tự ái của cô. - Cô bị thuốc mê khống chế, bị buộc đ...