Tại bệnh viện
"Bác sĩ, cậu ấy không sao chứ?" Ngồi chờ hơn một giờ đồng hồ ở ngoài phòng cấp cứu, cậu ta không khỏi lo cho tình hình của Ji Yong. Vừa thấy bác sĩ đi ra thì đã vội chạy đến hỏi thăm.
"Tôi vẫn chưa hiểu nguyên nhân làm sao mà cậu ấy ra nông nổi như vậy. Thanh niên mấy cậu hiện nay bạo quá..."
"Bản thân cậu ấy đã rất yếu rồi. Nay còn bị những vết hằng tím giống bị hành hạ như vậy chưa kể đến việc cậu ta đã mấy ngày liền vẫn chưa được ăn. Dẫn đến tình trạng cơ thể suy yếu vô cùng, nếu cậu không đưa đến bệnh viện kịp thì tôi không biết cậu ấy sẽ ra sao nữa. Hiện tại thì đã ổn rồi, chỉ cần cho ăn uống điều độ để phục hồi sức lực thôi"
"Vâng, cảm ơn bác sĩ rất nhiều. Vậy khi nào tôi có thể vào thăm cậu ấy?"
"Bây giờ thì chưa, đợi khi cậu ta được chuyển vào phòng hồi sức đặc biệt thì cậu có thể vào thăm nhưng hãy giữ im lặng"
"À mà... Hình như cậu ta đang chịu một cú sốc lớn thì phải, khi tỉnh dậy tốt nhất cậu đừng làm điều gì để cậu ta hoảng hốt!"
"Cảm ơn bác sĩ"
_____________________________Thấm thoát một ngày đã trôi qua. Cậu ta vẫn kiên nhẫn ngồi đợi Ji Yong tỉnh dậy, ngồi cạnh giường bệnh của Ji Yong cậu ta không khỏi lo lắng về những gì bác sĩ nói. Còn Ji Yong cứ nằm bất tỉnh ở đấy, không chút động đậy, gương mặt tím tái đi trông hẳn. Mệt mỏi cậu ta cúi đầu xuống giường bệnh của Ji Yong ngủ gật đi lúc nào không biết.
"Xem em này, lành da mịn màng gớm nhỉ" Gã vừa nói vừa lần mò da thịt cậu qua lớp áo mỏng. Phả hơi thở nồng mùi thuốc lá vào cậu.
"Aaa... Tránh xa tôi ra... Hicc van xin ông mà" Cậu sợ hãi dồn chút sức lực cuối cùng vào chân co người mà đá thẳng gã đàn ông kia ra xa.
"Oái... Thằng ranh kia, mày hay lắm. Để tao cho mày biết thế nào là lễ độ" Vừa dứt câu, gã tức giận chạy nhanh đến phía cậu. Còn chưa nhận thức được việc gì đang xảy đến, một bàn tay to sần và thô rát đã giáng xuống cho cậu một bạt tay mạnh bạo, chẳng mấy chốc trên mặt cậu đã hiện lên vết đỏ in dấu cả bàn tay to lớn kia.
"Làm ơn. Tránh ra đi... Hicc... Đi ra đi"
"Ji Yong à, Ji Yong... Cậu sao vậy" Thấy Ji Yong nằm xua tay múa chân không ngừng, hai thái dương co lại. Những giọt mồ hôi lạnh cứ đổ ra không thôi.
"Ji yong... Ji Yong. Không sao, có tôi đây rồi. Chỉ là mơ thôi" Cậu ta kéo Ji Yong vào lòng mà ôm chặt, hai tay xoa xoa lưng cho Ji Yong.
"Buông tôi ra... Aaa.. Hicc... Đừng... Seung Hyun à, cứu em... Hicc..." Ji Yong cả mắt còn không dám mở ra vậy mà nước mắt thì đã tuông ra từ khi nào, ướt đẫm cả vùng hõm cổ của người đối diện đang ôm chặt mình.
"JI YONG, LÀ TÔI SEUNGRI ĐÂY" Cậu ta đẩy Ji Yong ra, lay mạnh vai cậu, quát to để cậu nhận ra mình đã an toàn rồi và đặc biệt cậu ấy muốn nói đây là Seungri chứ chẳng phải là Seung Hyun.
BẠN ĐANG ĐỌC
(GTOP) Tình yêu không đổi!
FanficAuthor: OanhDuong1808 "Tớ chả dám mở lời...vì tớ rất sợ khi nói rồi kể cả tình bạn cũng chẳng còn!" Truyện do Au tự viết. Xin vui lòng không mang truyện đi bất kì nơi nào. Cảm ơn!