Editor: Anh Thơ.
Vì thời gian và một số nguyên nhân khác nên tiệc đầy tháng của Lệ Hạ cũng không được tổ chức, lần này cuối cùng cũng có danh phận và cơ hội nên Hạ Tuyền muốn cho hai đứa bé cùng làm.
Thực ra nghĩ đến những điều này thì hơi sớm, cô vừa mới sinh con, tuy lần này sinh con rất thuận lợi những cũng ảnh hưởng đến sức khỏe của cô, cô phải nghỉ ngơi thật tốt một thời gian.
Nhìn đứa con ở trong lòng chồng, Hạ Tuyền từ từ cong môi cười, chân mày hay khóe mắt đều là vẻ dịu dàng khéo léo. Trải qua năm tháng và hai lần sinh nở đã khiến cho vẻ đẹp của cô càng trở nên đoan trang chững chạc hơn, so với cô gái xinh đẹp rực rỡ trước kia thì dường như cô như bây giờ mới chính là cô.
"Diệp Hân đã đến một lần." Lệ Tịnh Lương đặt con vào giường trẻ em, đột nhiên nói.
Biểu tình của Hạ Tuyền hơi cứng lại sau đó cười nói: " Em không gặp ông ta, xem ra anh đã thay em quyết định rồi."
Dáng vẻ thay tã cho con của Lệ Tịnh Lương giống như đang uống trà, vô cùng phi phàm, khi anh nghiêng người quay mặt về phía cô thì khuôn mặt anh tuấn đó khiến cho người ra nhìn bao nhiêu lần cũng không thấy ngán.
"Tốt nhất là về sau em đừng gặp lại ông ta nữa." Anh nói như vậy.
"Không phải là em không muốn gặp là có thể không gặp." Hạ Tuyền thở dài: "Đối thủ kinh doanh, cúi đầu không thấy thì ngẩng đầu cũng thấy nha."
Lệ Tịnh Lương mỉm cười: "Ông ta đã không còn là đối thủ của em nữa rồi."
"Cái gì?" Cô ngẩn người.
"Trong lúc em mang thai sinh con thì công ty của ông ta đã đóng cửa, hơn nữa đã đi khỏi Giang Thành rồi."
Tin tức này thực sự quá kích thích, Hạ Tuyền không nhịn được mà mở to mắt, không rõ là hưng phấn hay tiếc nuối nói: "Thật sao?"
Lệ Tịnh Lương không nói gì nhưng biểu tình đã trả lời câu hỏi của cô.
"Em thực sự không muốn thấy cảnh này." Hạ Tuyền nở nụ cười: "Nói ra thì thực ra cũng hơi tiếc nuối, không phải là tự tay em đánh bại ông ta nhưng anh là chồng của em, giữa chúng ta thì cũng không cần phân biệt với nhau, như vậy cũng được."
Ý cười của Lệ Tịnh Lương càng chân thành hơn: "Em có thể nghĩ như vậy là tốt rồi."
"Bế con qua đây em xem một chút." Hạ Tuyền dang tay ra nói.
Lệ Tịnh Lương bế con giao cho cô, cô ôm đứa con gái đang nửa tình nửa mơ của mình, tùy ý hỏi: "Tên của con gái là gì?"
"Lệ Thu Mạt."
"...." Hạ Tuyền nhìn chằm chằm vào anh.
"Sao vậy?" Lệ Tịnh Lương nói: "Em cũng cảm thấy anh không nghiêm túc sao?"
"Xem ra không phải là một mình em cảm thấy anh không nghiêm túc." Hạ Tuyền dứt khoát nói.
"Không phải như vậy." Lệ Tịnh Lương thực sự giải thích: "Thu Mạt, rất êm tai, cũng rất đặc biệt."
"Phải rồi, anh trực tiếp đổi tên Lệ Hạ thành Lệ Hạ Chí thì càng tốt, thật là hợp nhau." (Chắc ai cũng biết Hạ Chí là ngày dài nhất của mùa hè nhỉ? Còn Thu Mạt có nghĩa là ngày cuối thu.)
BẠN ĐANG ĐỌC
( FULL / HE ) - ÂM MƯU GIA ( KẺ LẬP MƯU ) - Tổng Công Đại Nhân
RomanceThể loại : ngôn tình , hiện đại , nữ cường , showbiz , HE , sủng , tổng giám đốc Số chương : 51 ( 49 chương + 2 ngoại truyện ) Editor: Tiểu Ốc Converter: ngocquynh520 Nguồn : diễn đàn lê quý đôn ================== Trong mắt người khác, Hạ Tuyền...