Editor: Búnn.
”Vân Nhi, Tưởng Nhi. Từ lúc bản cung tiến cung các ngươi liền đi theo bản cung, các ngươi đều là người Hoàng thượng ban cho bản cung, tự nhiên bản cung sẽ tin tưởng các ngươi.” Trở lại điện, Chung Linh cho những người khác lui, chỉ giữ lại Vân Nhi, Tưởng Nhi và Lâm di.
Vân Nhi, Tưởng Nhi đi theo nàng từ Diên Hỉ cung về, làm sao không biết tại sao lại như thế này.
”Nô tỳ thề sống chết đi theo nương nương.” Hai người lập tức quỳ xuống thể hiện sự trung tâm.
”Các ngươi đi theo bản cung, tự nhiên bản cung cũng sẽ không bạc đãi các ngươi, chủ tớ chúng ta cùng trên một sợi dây, cùng vinh cùng bại. Bản cung không hi vọng bên cạnh sẽ xuất hiện người phản bội hoặc bất cứ tình huống nào khác.” Thật ra Chung Linh vẫn tin tưởng hai người kia, dù sao cũng là người Hoàng thượng ban cho, hơn nữa vừa tới đã ở bên cạnh nàng, nàng cũng không bạc đãi các nàng, các nàng cũng không nhất thiết phải phản bội nàng. Chỉ là, bỗng nhiên nàng nhớ tới một chuyện.
”Hai người các ngươi còn thân thích nào không?” Mặc dù bây giờ các nàng trung tâm với bản thân, lại khó đảm bảo tương lai các nàng sẽ không vì người nhà mà chịu uy hiếp.
Hai người Vân Nhi, Tưởng Nhi làm sao không hiểu ý tứ của Chung Linh, nhìn nhau, Vân Nhi mở miệng nói: “Hồi nương nương, nô tỳ và Tưởng Nhi vốn là đồng hương, đều vì trong nhà quá mức nghèo khó mới bị đưa vào trong cung, lúc đó nhóm nô tỳ đều còn quá nhỏ, hơn nữa sau này người nhà chưa bao giờ đến nhìn nhóm nô tỳ. Cho nên nhóm nô tỳ đã sớm quên dáng vẻ của người nhà rồi.”
Lúc này các nàng đang thẳng thắn nói ra thân thế của bản thân, chặt đứt nỗi lo của Chung Linh. Dù sao các nàng cũng tiến cung từ lúc nhỏ, người nhà không quan tâm, nếu không phải hai người tự động viên ủng hộ nhau thì chưa chắc đã đi được đến bây giờ. Vì muốn sống sót, không có cung nữ nào trong cung không bỏ hết tất cả vốn liếng ra.
Mà trong cung, thứ không thể dễ dàng tha thứ nhất chính là phản bội.
”Ngươi yên tâm, về sau bản cung sẽ không bạc đãi các ngươi.” Im lặng một lát, Chung Linh lại nói: “Chỉ là mặc dù hai người các ngươi có thể tin, nhưng những người còn lại ở bên cạnh, bản cung cũng không dám chắc, các ngươi phải tỉ mỉ quan sát người ở dưới, nhìn xem liệu có người nào hữu dụng không.”
”Vâng.” Hai người Vân Nhi, Tưởng Nhi thầm vui mừng, coi như tạm thời qua được cửa ải này.
”Tiểu thư cứ như vậy tin tưởng các nàng sao?” Sau khi các nàng rời khỏi đó, Lâm di không nhịn được hỏi.
”Bây giờ cũng chỉ có thể tin các nàng, Lâm di cũng biết ta không có người nào có thể dùng được.” Chung Linh không nhịn được cười khổ: “Vốn không có chuyện gì, nhưng bây giờ Quý phi cầm quyền, xem ra cuộc sống sinh hoạt thường ngày sau này đều phải cẩn thận rồi.”
Lâm di tán thành gật đầu, há miệng hình như còn muốn nói gì đó.
”Lâm di có gì cứ nói, đừng ngại.” Chung Linh thấy vẻ mặt của bà.
”Nô tỳ có quen biết một lão cung nữ trong cung, người này ở trong cung mấy chục năm cho nên có một số việc bà ấy cực kỳ tường tận.” Lâm di hơi do dự nói: “Nô tỳ cũng là vừa khéo mới quen biết bà ấy.”
BẠN ĐANG ĐỌC
Sủng Phi-Ái Hạ Lệ Tử
RandomTác giả:Ái Hạ Lệ Tử Thể loại:Ngôn Tình, Xuyên Không, Cổ Đại Nguồn:DĐ Lê Quý Đôn Trạng thái:Full Thể loại: Xuyên không Editor: Búnn, chickenliverpate Mở mắt tỉnh dậy nàng thấy mình đã trở thành sủng phi. Vì muốn thoát khỏi Chung phủ mà nàng đã trở th...