Chương 31

5.7K 125 0
                                    

Giọng nói của tiểu thái giám không tính là to, nhưng đám tần phi đang đứng ở đây lại nghe không sót một chữ.

"Thần/tần thiếp tham kiến Hoàng thượng, tham kiến Quý phi nương nương, Hoàng thượng vạn tuế." Tất cả đều uyển chuyển cúi người thi lễ với Sầm Mặc, mà Vân Quý phi đi phía sau Sầm Mặc, hơi nghiêng người ra chiều khiêm tốn. Nếu thật sự muốn khiêm tốn, cần gì phải đeo bám Hoàng thượng như thế, không phải là muốn cùng Hoàng thượng nhận lễ sao.

"Đứng dậy cả đi, hôm nay đến đây là để thư giãn, không cần phải câu nệ lễ tiết." Sầm Mặc nâng tay.

Tuy được hắn cho phép, nhưng đoán chừng sẽ không một ai dám ở trước mắt nhiều người như vậy coi nhẹ quy củ lễ tiết .

"Hoàng thượng, thần thiếp sớm đã nói Hoàng thượng nên ra ngoài cho khuây khỏa, không chỉ Hoàng thượng cao hứng, mà trong lòng mấy muội muội đây cũng cực kỳ cao hứng." Vẻ mặt Vân Quý phi tràn đầy ý cười, tựa vào người Sầm Mặc. "Hơn nữa Hoàng thượng nhìn bọn họ xem, ai cũng xinh đẹp như hoa, làm cho thần thiếp nhất thời không nhìn thấy hoa mai đâu cả."

Lời này của nàng ta có vẻ như là nói các nàng xinh đẹp như hoa như ngọc, nhưng cũng ám chỉ rằng cái Hoàng thượng muốn xem là hoa mai, cho dù trang điểm thật xinh đẹp thì đã sao, Hoàng thượng không nhìn trúng cũng vô dụng.

Chúng tần phi bị nói như vậy, vài người không giỏi che giấu cảm xúc, trên mặt đã có chút tức giận.

Trong lòng Chung Linh cảm thấy rất buồn cười, sao Vân Quý phi vừa đến đã muốn làm người xấu rồi. Theo lý thuyết mà nói, những lời như vậy chỉ thích hợp nói ra từ miệng của một vị sủng phi thôi, chứ không phải từ ứng cử viên cho ngôi vị hoàng hậu.

Vân Quý phi vừa nói ra đã có chút hối hận, nhưng lời đã nói lại không thể thu hồi, cũng chỉ có thể ngụy trang bằng vẻ mặt tươi cười. Thật ra thì nàng ta cũng từng nghĩ phải kiểm soát phát ngôn thật tốt, nhưng mỗi lần tâm trạng không ổn, vừa nhìn thấy nữ nhân khác xuất hiện trước mắt Sầm Mặc, trong lòng nàng ta tựa như có ai đánh đổ bình giấm chua, nói cái gì cũng không kịp suy nghĩ.

"Nương nương nói đùa, tuy Hoàng thượng nói là tới thưởng mai, nhưng đã cho đòi các vị tỷ muội cùng đi, tự nhiên cũng là nghĩ đến các vị tỷ muội. Lại nói, hoa mai tuy đẹp nhưng là vật chết, sao có thể so sánh với tư sắc của các nàng." Nếu ngươi đã muốn làm người xấu, ta sẽ làm người tốt vậy. dieenxddaaaanle.qu’ydonn. Chung Linh nhìn Vân Quý phi, quả nhiên thấy nàng ta đang nhìn mình chằm chằm.

"Chỉ có nàng mới nói vậy, tới đây." Sầm Mặc vẫy tay. Chung Linh bước tới đứng bên tay phải của hắn trước ánh mắt ghen tị, ao ước của những người còn lại.

Cũng may ngự hoa viên rất rộng, phi tần của Sầm Mặc lại không nhiều, cho dù tất cả mọi người đều đến, cũng không có vẻ chật chội.

Đợi từng người một ngồi vào đúng vị trí của mình, lúc này Vân Quý phi mới cười nói: "Hoàng thượng, sẵn có cảnh đẹp ở đây, chỉ ngồi xem thì không có gì thú vị, không bằng để cho các vị tỷ muội ngâm thơ đối câu có được không?"

Thân là nữ nhi của tể tướng đương triều, nàng ta đối với loại chuyện như thế này dĩ nhiên là dễ như trở bàn tay.

Sủng Phi-Ái Hạ Lệ TửNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ