Chương 23

6K 130 0
                                    

Editor: Búnn.

"Mau đi tuyên Thái y!" Uyển Phương nghi hiển nhiên cũng bị tình huống này đánh cho trở tay không kịp, nhưng thấy Nhạc phi nương nương ngẩn người nhìn váy của Chung Uyển, nàng lại đùng một cái tỉnh táo hẳn.

"A...!" Chung Uyển cũng đã phát hiện tình huống của bản thân không đúng, trong tình huống cấp bách, hét lớn một tiếng rồi ngất đi.

"Mau đưa nương nương trở về, phái vài người đi thông báo cho Hoàng thượng." Uyển Phương nghi vội vàng nói, sau đó nhìn thoáng qua Chung Linh không có phản ứng: "Vân Nhi, còn không mau nâng nương nương nhà ngươi dậy."

"Chủ tử, người có thai, không tiện nhúng tay vào việc này, vẫn nên về trước thôi." Hà cô cô ở bên cạnh bỗng nhiên mở miệng nói.

Uyển Phương nghi do dự một chút, gật gật đầu: "Nhưng người có mặt ở đây đều không được đi, chờ quý phi nương nương đến đây rồi lại nói."

Mọi người quỳ đáp ứng, trong lòng đều không yên, chủ tử xảy ra chuyện, người đầu tiên không hay ho chính là nô tài.

"Tỷ tỷ, tỷ có khỏe không?" Uyển Phương nghi quan tâm hỏi.

"Ừ, không sao." Cuối cùng Chung Linh cũng hồi phục tinh thần lại, thần sắc phức tạp nhìn Uyển Phương nghi: " Thân mình muội muội không tiện, về trước nghỉ đi, bản cung đi theo đến Tập Phương hiên."

Đến lúc Sầm Mặc tới liền thấy Chung Linh đứng ngẩn người ở cửa, hai mắt vô hồn.

"Linh Nhi." Sầm Mặc đến phía trước nắm tay nàng.

"Hoàng thượng, người đến rồi." Mặt Chung Linh tái nhợt, nhưng vẫn cố kéo nụ cười: "Hoàng thượng mau đi nhìn Chung Lương viện một chút, chỉ sợ đứa nhỏ không giữ được rồi."

Sầm Mặc nhìn nàng một cái thật sâu, sau đó mới đi vào trong phòng.

"Hoàng thượng vạn tuế." Thấy Hoàng thượng tiến vào, tất cả mọi người đều quỳ trên mặt đất.

"Tình huống như thế nào?" Không dài dòng, Sầm Mặc trực tiếp hỏi.

"Hồi Hoàng thượng, ngày thường Chung tiểu chủ có chút ưu tư quá độ, cộng thêm cơ thể có chút hư nhược, bởi vậy lần này bị ngã cùng sợ hãi, Long tự, chỉ sợ khó giữ được." Thái y ép sát đầu trên mặt đất, bất an trả lời.

"Cố gắng giữ đứa nhỏ." Sầm Mặc thấp giọng phân phó một câu, sau đó liền đi ra ngoài, nơi này cũng không thích hợp để hắn ở lại lâu.

"Vâng. Thần tuân chỉ." Cuối cùng Thái y cũng yên tâm một chút, ít nhất cũng giữ được đầu trong giây lát. Nhớ lại mạch tượng của Chung Lương viện, Thái y lắc đầu, chỉ có thể cố gắng thôi.

"Hoàng thượng, Chung muội muội..." Giờ phút này Vân Quý phi cũng chạy đến nơi.

"Không sao, trẫm đã để Thái y tận lực rồi." Thần sắc của Sầm Mặc ngưng trọng, quay đầu nhìn về phía nô tài quỳ trên đấy. "Ai có thể nói cho trẫm, rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì không?"

"Hồi Hoàng thượng, nương nương vốn đang tản bộ trong hoa viên với Uyển tiểu chủ, đúng lúc gặp phải Chung tiểu chủ, sau đó lại tán gẫu thêm mấy câu." Lâm di đứng dậy. "Nhưng lúc này bên cạnh bỗng nhiên xuất hiện một con rắn, Chung tiểu chủ thấy trước, liền lôi kéo chủ tử, sau khi chủ tử ngã trên đất, dường như Chung tiểu chủ bị cung nữ phía sau chặn đường lui, cũng ngã xuống, sau đó lại thấy đỏ."

Sủng Phi-Ái Hạ Lệ TửNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ