Chương 5

902 76 1
                                    

"Ái chà, nhớ lại đại chiến Bình An kinh năm đó..." Về sau truyền thuyết quyết chiến Bình An kinh cứ thế lưu lạc mãi trong nhân gian, qua lời kể thêm mắm dặm muối của mấy vị thuyết thư trở nên sống động đến kinh ngạc. "Năm đó Đại Thiên Cẩu đại nhân cùng rất nhiều đại yêu quái khác đều hợp lực chống lại Bát Xà, đánh đến long trời lở đất, ba ngày ba đêm không hề ngừng nghỉ. Bát Xà  phẫn nộ biến cả nửa vùng Bình An thành đất vụn mà nghiền nát dưới thân, máu tươi chảy nhiều không thể kể xiết. Đến bây giờ những nơi mà Bát Xà từng đi qua cả trăm năm cây cỏ đều không thể mọc nổi.

"Sau đó thì sao?" Có một tiểu hài đồng ngước đôi mắt to tròn của mình lên mà hỏi, lão thuyết thư đem cây gậy gỗ gõ lên mặt bàn, thỏa mãn thưởng thức những ánh mắt tò mò của mấy người xung quanh hướng tới, thần thần bí bí nói.

"Sau đó Bát Xà  suy yếu bị Âm Dương Sư An Bội Tinh Minh phong ấn, cuối cùng Đại Thiên Cẩu đại nhân uy phong dùng một chiêu Vũ Nhận Bạo Phong đem cả Bát Xà biến thành cát bụi, Bình An kinh sau đó đột nhiên xảy ra huyết vũ đến tận bảy ngày, nghe nói là do tà khí quá nồng nặc, tích tụ thành những đám mây máu, chảy trôi cả một vùng thành bình địa"

"Sau đó Đại Thiên Cẩu đại nhân thì sao?"

"Thành công tiêu diệt được Bát Xà xong ngài đột nhiên biến mất giống như lúc đó đột nhiên đi tới, có lẽ đã đến một nơi thế ngoại đào viên an hưởng cuộc sống vạn nhân cung kính rồi"

Khách nhân nghe chuyện đều gật đầu, đại kết cục quả nhiên rất tốt, trong lòng lại sinh thêm vài phần bội phục.

Những câu chuyện hoang đường như thế cứ mãi lưu truyền thành chuyện trà dư tửu hậu, trăm năm rồi lại trăm năm trôi qua, chẳng ai còn nhớ rõ chuyện cũ sầu bi là ai trói buộc, xuân thu xoay chuyển, quay đầu lại cũng chỉ là gió thoảng mây trôi. 

Thế nhưng không ai có thể biết được rằng quả nhiên năm đó Đại Thiên Cẩu đã chiến thắng được Bát Đại Kỳ Xà, song bản thân cũng thụ thương không hề nhẹ. Đại Thiên Cẩu rối loạn nhìn máu tươi đang không ngừng chảy ra từ phía lồng ngực,  ở nơi bị Bát Xà cắn trúng máu thấm ướt cả vạt áo trắng tinh đến chối mắt, mặc cho An Bội Tinh Minh ở bên cạnh lo lắng đến phát hoảng, Đại Thiên Cẩu đã sớm vô thanh vô tức bỏ đi từ lúc nào. Hắn vội vàng bay trở về ngôi nhà gỗ nhỏ ở trên sườn núi của Yêu Hồ, ít nhất nếu như trước khi chết vẫn có thể một lần nhìn thấy được y, chỉ cần nhìn thấy được người đó một lần nữa mà thôi.

Chỉ là đến khi quay trở về chỉ còn thấy được một tấm thẻ gỗ vỡ nát, nhuộm đầy máu tươi.

An Bội Tinh Minh vừa chạy tới, đã nhìn thấy Đại Thiên Cẩu ôm chặt lấy Yêu Hồ lạnh ngắt ở trong tay, toàn thân ngây dại, vết thương ở nơi lồng ngực hắn từ từ khép miệng, lại nhìn đến tấm thẻ gỗ vỡ nát ở ngay bên cạnh Yêu Hồ, rốt cuộc cũng hiểu chuyện gì xảy ra.

"Đây là ... thứ yêu thuật gì?" Đại Thiên Cẩu đôi môi run rẩy, cố gắng ôm thật chặt lấy Yêu Hồ giống như chỉ cần sợ mình buông lỏng nhất định người kia sẽ cứ vậy mà biến mất.

"Là thuật hoán mệnh"

Hồ ly vốn không phải là một chủng tộc xuất sắc về mặt yêu thuật, song vài ngón xảo nghệ thì vẫn thông tuệ vô cùng, "hoán mệnh", thuật cũng như tên, dùng sinh mạng của một sinh vật này hoán đổi cho một sinh vật khác, xem như là cứu được một mạng đổi lại một mạng.

[Cẩu Cáo][ADS] Cố Sự Bất Khả ThuyếtNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ