Chương 98: Cô gái nhỏ của anh không thể mệt mỏi

1.4K 22 0
                                    

  Tiếp nhận oán trách của hai vị bạn tốt, Lãnh Thanh Thiên vô tội sờ sờ lỗ mũi, đứng ở một bên tò mò nhìn về lão đại bọn họ, không lên tiếng nữa.

Sở Chiến vẫn ngồi ở chỗ đó không lên tiếng nhẹ nhàng thở dài một tiếng, không xác định mở miệng nói: "Các cậu nói xem tôi có phải rất kém cỏi hay không?" .

Nghe vậy, A Long đang uống nước bị sặc không thể kìm chế được, ho khan một trận, còn lại hai người cũng không khá hơn chút nào, hoảng sợ nhìn lão đại bọn họ, phản ứng đầu tiên của bọn họ chính là người trước mắt không phải lão đại bọn họ, tuladen.di.ễnđà.nlêqu.ýđô.n nhất định là người khác giả mạo, nhưng giọng lão đại bọn họ đặc biệt hấp dẫn thế nào cũng sẽ không nhận lầm, bọn họ ngây ngốc một lúc sau mới tìm được giọng nói của mình, run rẩy nói: "Sẽ không a." .

Đâu chỉ không kém cõi, căn bản là rất cường đại có được hay không, nếu không lão đại bọn họ năm đó cũng không thể nào một mình chọn tổ chức Mafia lớn nhất ở Italy, hiện tại càng thêm ngồi trên ghế tổ chức hắc đạo lớn thứ nhất thế giới này, đứng ở vị trí này những tên quan viên không điên hay bị điên cũng thi nhau đến nịnh bợ lão đại bọn họ? tuladen.di.ễnđà.nlêqu.ýđô.n Trừ phi những người vô cùng cũ kỹ kia đã từng xưng danh là quan viên thanh liêm, dĩ nhiên ngoại trừ chị dâu bọn họ, chị dâu bọn họ không cần nịnh bợ, lão đại bọn họ rất không phải đem đồ tốt nhất trên toàn bộ thế giới bưng đến trước mặt cô.

Lão đại bọn họ căn bản là một thần thoại tồn tại, dám nói lão đại bọn họ rất kém cỏi người này nhất định là bị dử (gỉ) mắt che mắt rồi. Lúc này trong lòng ba người đàn ông anh tuấn ở bên cạnh đến người thần căm phẫn nhất trí thầm nghĩ.

Lời của bạn tốt ở trong mắt Sở Chiến không sao biến thành lời an ủi anh được, Sở Chiến cảm giác mình luôn luôn phi thường cường đại trải qua trận thất bại này, không thể không lần nữa suy nghĩ trình độ mình có phải kém cỏi đến nổi không thể gặp người.

Nghĩ tới nghĩ lui, Sở Chiến thật sự không nghĩ ra, anh muốn xe có xe, muốn nhà có nhà, tiền căn bản không đáng nói, đã có nhiều đến trình độ kể không hết, về phần quyền lợi sao, thực chất anh không có cầm ở trong tay, nhưng những thứ quan cao đều cung bái hầu hạ anh giống như tổ tông, đây nói anh vẫn có quyền lợi, mà bản thân của anh tự nhận là dáng dấp cũng không nỗi nào, anh biết, ít nhất cô gái nhỏ thường mê mẩn nhìn anh đến ngẩn người.

Nghĩ không ra Sở Chiến nghi ngờ lên tiếng nói; "Tôi đến tột cùng kém ở chỗ nào? Làm sao chị dâu các ngươi không dẫn tôi đi gặp ông nội cô ấy?" .

Nghe nói như thế, mọi người rốt cuộc đã hiểu tại sao lão đại đột nhiên trở nên không giải thích được như vậy, tuladen.di.ễnđà.nlêqu.ýđô.n thì ra chuyện có liên quan đến chị dâu bọn họ, bọn họ hiếu kỳ vô cùng chị dâu đến tột cùng có biện pháp gì có thể khiến cho lão đại bọn họ một người đàn ông cường đại lại làm cho lo được lo mất như vậy.

Trải qua sự kiện yêu đương lần này của lão đại bọn họ, còn lại ba người đàn ông chưa từng nắm tay qua cô gái nào trong lòng nhất trí thầm nghĩ: yêu thật là đáng sợ, nhìn lão đại bọn họ cũng biết, nói yêu đương căn bản tự tìm phiền não, vốn là một thanh niên nhiều tự tin, kết quả sau khi nói chuyện yêu trở nên thần kinh như vậy, ngay cả từng có một lòng tự tin cũng bị mất, dĩ nhiên lời này bọn họ chỉ dám để ở trong lòng, nói lão đại bọn họ bị thần kinh, không muốn sống làm người mới dám nói.

Ba người đàn ông bị sét đánh đến đần độn một lúc mới lấy lại tinh thần thì phát hiện lão đại không biết từ lúc nào đã quay người sang, đang lạnh như băng nhìn bọn họ, Lãnh Thanh Thiên khó khăn liếm liếm đôi môi, thấy hai người bên cạnh còn lại cũng cau mày không lên tiếng, hắn hệ thống ngôn ngữ trong đầu một cái cười ha hả nói ︰ "Có phải chị dâu quá mệt mỏi không muốn đi?"

"Cô ấy cũng có nói như vậy." Sở Chiến thất bại lên tiếng nói, mỗi lần anh nhắc tới đi gặp ông nội cô, cô liền lấy các loại lý do qua loa, làm hại anh mỗi một lần như thế cũng không đành lòng ép cô nữa.

"Thế là được rồi, chị dâu là một người đầy tớ của dân có trách nhiệm tâm lại thiện lương dân, trên công việc khẳng định rất bận rộn, về đến nhà lại có lão đại quấn chị ấy, nên căn bản đã mệt mỏi càng thêm mệt mỏi, tuladen.di.ễnđà.nlêqu.ýđô.n em nghe người ta nói chuyện phòng the đối với đàn ông mà nói có thể tinh lực tràn đầy, nhưng đối với phụ nữ mà nói giống như với làm khổ vác, sẽ ép tinh lực của các cô." Lãnh Thanh Thiên nghiêm trang nói, nhìn lão đại lần đầu tiên kiên nhẫn nghe hắn nói như vậy, cái đuôi Lãnh Thanh Thiên đã vểnh lên đến trời, hắn vắt hết óc đem những câu nói không biết nghe ở chỗ nào để nói ra.

Đối với cái đuôi Lãnh Thanh Thiên đang giương lên, A Long cùng Liễu Kiều Minh ném cho một ánh mắt khi dễ, biết điểm trí mạng lão đại là chị dâu bọn họ, cho nên tiểu tử này chẳng biết xấu hổ ở trước mặt đại ca tâng bốc chị dâu, xem ra hắn vẫn tương đối thích hợp làm những thương nhân bôi trơn kia, mà không phải là Thiếu tướng quân đội, đây không phải là làm hư trụ cột quốc gia tương lai sao.

Giờ phút này Sở Chiến nghe xong lời của Lãnh Thanh Thiên, hoàn toàn lọt vào trong suy nghĩ của mình, suy đoán cô gái nhỏ của anh có thể thật sự mệt muốn chết rồi, người đàn ông luôn luôn cưng chìu vợ như mạng suy nghĩ muốn gây áp lực ở phía trên, người nào mệt chết cũng không thể mệt chết cô gái nhỏ của anh, quốc gia nuôi nhiều cán bộ như vậy, cũng không thể ném công việc cho cô gái nhỏ của anh để làm.

Bởi vì một cô gái nhỏ lấy cớ mệt chết đưa đến trong bộ máy nhà nước có một cuộc cải cách nho nhỏ, không bỏ được vợ kiếm vất vả một người đàn ông vẫn luôn không có động đến mà lần này không chút do dự điện thoại cho trung ương, điện thoại đi xuống không tới năm lần chuông, tuladen.di.ễnđà.nlêqu.ýđô.n quan viên thành phố lớn nhỏ lập tức triệu tập hội nghị khẩn cấp, vì vậy không tới nửa giờ, vốn là công việc chất đống như núi tòa nhà chính phủ thành phố S trong nháy mắt biến thành nơi thanh nhàn nhất nội thành, quan viên lớn nhỏ thành phố S muốn nhờ cậy một cô gái nhỏ, không giải thích được bớt đi rất nhiều công việc, vốn là công việc bọn họ nên làm đột nhiên bị cấp trên ôm đi.

Làm một bác sỹ đứng đầu khoa tâm thần, Liễu Kiều Minh thường nghiên cứu bệnh nhân có suy nghĩ bệnh hoạn, vừa mới bắt đầu nghe thấy lão đại hỏi ra lời kia, hắn cảm giác chuyện không phải đơn giản như vậy, lão đại làm nhân vật chính, người trong cuộc mơ hồ, về phần Lãnh tử kia chưa từng nói qua chuyện yêu ngày ngày chỉ biết đi theo một đám người đàn ông thô kệch, có thể trông cậy vào hắn cho ra bao nhiêu ý kiến xây dựng.

Đổi Chồng Cưng Chiều Em Đến NghiệnNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ