Anh ngồi đó chẳng biết đã bao lâu rồi chỉ biết anh vẫn luôn ngồi đây , ánh mắt vô hồn nhìn ánh đèn cấp cứu còn sáng màu . Khoảng khắc em ngã xuống , người nhuộm đỏ màu máu trái tim anh như bị ai đó xé ra làm trăm mảnh , anh ước gì giá như lúc đó mình đừng đuổi theo em ấy , giá như người nằm đấy lúc đó là mình , giá như mọi chuyện chỉ là một giấc mơ thì bây giờ mọi chuyện đã khác rồi . Tiếng bước chân khẩn trương của bác sĩ , nét mặt khẩn trương , căng thẳng của họ khiến anh cảm thấy chán ghét , căm hận bản thân mình . Tất cả là tại anh , là tại anh quá ngu ngốc , là tại anh quá vô tâm , là tại anh quá hèn nhát , e ngại trước tình cảm dành cho em , là vì quá yêu em nên anh không đành lòng buông tay em đi .
- Ji Hoon à , con nhất định không được xảy ra bất kỳ chuyện gì nếu không mẹ sẽ không bao giờ tha thứ cho bản thân mình .
Là mẹ em , một người phụ nữ xinh đẹp và tài năng , đằng sau là một người đàn ông khác , vẻ hớt hải , lo lắng không thể che đi vẻ lịch lãm , phong độ của ông.
- Cậu hẳn là người đã luôn túc trực ở đây từ khi nó được đưa vào phẫu thuật cho đến bây giờ- Ông Park nhìn anh nói , ông khẽ nhíu mày vì máu tanh từ người đối diện .
- Dạ , thưa bác . Cháu là Kang Daniel , bạn của Ji Hoon rất vui được gặp bác . - Anh đứng dậy cúi đầu chào ông .
- Và ... cậu chính là nguyên nhân khiến nó trở nên như vậy . - Bằng con mắt tinh tường lâu năm của mình , ông có thể thấy được vẻ hối hận , tội lỗi trong đôi mắt anh .
- Cháu xin lỗi , cháu không ngờ được mọi chuyện sẽ diễn ra theo chiều hướng như thế này . Cháu sẽ chịu hết mọi trách nhiệm nên chỉ mong bác cho cháu được ở lại chăm sóc cho em ấy . - Anh biết mình không thể biện minh cho những hành động sai lầm của bản thân mình nhưng mọi điều anh nói đều là thật lòng , anh muốn là người chịu trách nhiệm cho mọi chuyện , muốn là người chịu trách nhiệm cả cuộc đời này của em , dù cho em tật nguyền hay mãi mãi đi về thế giới bên kia .
- Chịu trách nhiệm ? Nói thì dễ nhưng làm thì khó . Lỡ nó mãi mãi không thể tỉnh lại thì cậu có thể chịu trách nhiệm được hay không ? Mạng người chẳng thể mua được bằng tiền hay lời nói đâu . Cậu hiểu chứ ?
Ông dường như đã mất hết bình tĩnh , cơn tức giận đã mở cửa lồng cho con thú hoang trong ông . Xách cổ áo Daniel lên rồi ông đấm thẳng vào mặt anh nhưng điều đó chẳng khiến anh cảm thấy đau đớn mà lại càng thêm bội phần tội lỗi . Những người xung quanh chạy lại ngăn không cho ông tiếp tục hành động của mình , ông vùng mình la lớn .
- Buông tôi ra để tôi đánh chết nó , chính nó đã hại chết đứa con trai duy nhất của tôi . Mấy người có hiểu được cảm giác của một người làm cha hay không ? Mau buông tôi ra .
- Bác đánh chết cháu cũng được chỉ xin bác hãy cho cháu được ở lại đây dù chỉ là nhìn em ấy từ đằng sau cháu cũng mãn nguyện lắm rồi .
Anh muốn được ở cạnh bên cậu , muốn là người đầu tiên cậu nhìn thấy khi tỉnh dậy , muốn được nói với cậu câu " Anh yêu em ".
- Cậu nghĩ mình có tư cách để nói câu đó sau những gì mình đã làm hay sao ? Mau biến đi , đừng để tôi nhìn thấy cậu thêm một lần nào nữa , nếu không tôi cũng không biết sẽ làm gì cậu đâu .
BẠN ĐANG ĐỌC
(Nielwink ) Hanahaki , dành tặng cho anh ...
Fiksi PenggemarTình yêu vốn là thứ không ai cưỡng cầu mà có được vậy mà có mấy ai trên đời biết trân trọng, toàn tâm toàn ý đặt cả trái tim mình cho ai khác . Dẫu biết là vậy mà tại sao ta lại bất chấp tất cả mà yêu một người ? Phải chăng khi yêu một người lý trí...