Chương 12: Vợ yêu chúc mừng sinh nhật

4.1K 141 2
                                    

Băng Nhu cùng Hà Nhi sau khi đi ra ngoài căn phòng đó thì chia nhau đi theo hai hướng khác nhau

Băng Nhu trên đường đi về đại sảnh bữa tiệc lại không biết ma xui quỷ khiến kiểu gì lại đụng người đàn ông có ngũ quan giống ông xã nhà mình

"Cô cũng dám ra tay với ông già đó hay sao?" Người đàn ông vừa nói mắt liếc về phía căn phòng vừa rồi

Nghe vậy Băng Nhu cũng không buồn trả lời tiếp tục hướng phía trước bước đi

Người đàn ông thấy vậy liền nhíu mày lại không nhanh không chậm bắt lấy cổ tay cô "Tôi không nói chuyện với không khí"

"Buông tay" Băng Nhu quay lại nhìn chằm chằm cổ tay đang bị nắm tới mức đỏ lên

"Nếu không?"

Băng Nhu ngay sau đó vung đôi chân dài đạp tới chỗ người đàn ông, anh ta chỉ nhếch môi cười nhẹ bắt lấy cổ chân cô. Mày đẹp nhíu lại không suy nghĩ nhiều cơ thể lộn một vòng trên không sau đó nhắm ngay trúng giữa bụng người đàn ông đạp tới

Người đàn ông ôm bụng lui lại về sau, anh không ngờ thủ thuật của cô lại giỏi như vậy. Xem ra người kia không có chọn sai người

"Mong anh sau này nếu có gặp lại tôi cũng đừng động tay chân như vậy" Vứt lại câu nói cô nhanh chóng bước về phía cửa sổ nhanh như gió liền leo xuống không còn thấy bóng người

Người đàn ông giơ bàn tay vừa nắm tay cô lên nhìn một lúc sau đó mỉm cười "Chúng ta sẽ sớm gặp lại nhau" sau đó cũng mất hút
___________
Băng Nhu trèo cửa sổ xuống cũng nhanh chóng thay vào bộ váy dự tiệc ban đầu nhìn mình trong gương sau đó mới đi ra ngoài đại sảnh tìm bóng dáng quen thuộc

Đảo mắt xung quanh cô mới phát hiện ông xã vẫn đang bị vây quanh chưa dứt ra được. Nhìn mặt ông xã không có biểu cảm cũng biết ông xã cô chán ghét tới mức nào.

"Thuần" Băng Nhu uyển chuyển bước tới chỗ ông xã giải cứu cho anh, suy nghĩ không biết cô có phải anh hùng cứu mỹ nhân không nữa

Nghe tiếng gọi thân thuộc khóe môi kéo lên nụ cười vừa lòng từ xa nhìn thấy cô đi tới không khỏi vui mừng, trên mặt không là dịu dàng cũng là ôn nhu

Vương Thuần vẫy tay "Nhu tới đây"

Khi còn cách hai bước chân anh nhanh chóng kéo cô vào trong ngực mình ôm thật chặt nâng như vàng "Thất lễ tôi đưa bà xã tôi về trước"

"Được...được Vương tổng nhớ để ý giúp tôi đó"

"Đúng phu nhân chắc cũng mệt rồi mau về nghỉ ngơi bảo vệ sức khỏe là trên hết"

"Vương tổng đúng là yêu chiều vợ hết mực chúng tôi phải học hỏi nhiều"

"Vương tổng hạng mục kia rất tốt không chừng chúng ta có thể hợp tác"

Người này thay người kia nói, ai cũng hy vọng có thể hợp tác với Vương thị để đưa công ty lên cao. Đáp lại lại những câu nói nịnh bợ đó là tiếng không khí lướt qua

Vương Thuần ôm eo Băng Nhu rời đi đã được một đoạn, những người kia chỉ có thể lắc đầu bỏ đi chỗ khác
____________
"Ông xã vừa rồi anh thật có sức chịu đựng" Băng Nhu cười hì hì ôm tay Vương Thuần nói

Bà xã thương anh không?Nơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ