Chương 10: Sau làn mưa

359 47 12
                                    

Rào rào

Rất tiếc! Hình ảnh này không tuân theo hướng dẫn nội dung. Để tiếp tục đăng tải, vui lòng xóa hoặc tải lên một hình ảnh khác.


Rào rào

Tiếng mưa lớn khiến Bảo Bình phải thức dậy khi chỉ mới 4h sáng

Cậu không thích trời mưa lắm, vì nó làm mọi thứ trông thật ẩm ướt và khó chịu. Nhưng vào những ngày nghỉ thì đúng là điều kiện hoàn hảo để nghỉ ngơi

Bầu trời âm u khiến cho tâm trạng cũng theo đó mà đi xuống. Tiếng mưa lớn không ngớt khiến bầu không khí cũng ảm đạm, những ngày mưa như vầy mà ở nhà trùm chăn ngủ thì đúng là tuyệt vời

Bảo Bình cũng muốn bản thân thật sự được nghỉ ngơi, nhưng đầu cậu đau nhức nhối nên sự thoải mái cũng giảm bớt đi

Nhà của Thiên Yết rất rộng vậy mà chỉ có mỗi cô ở. Bảo Bình thỉnh thoảng cũng muốn hỏi về gia đình Thiên Yết, chỉ là khi tưởng tượng ra cái dáng vẻ cô đơn kia lại không thể nói nổi một câu.

Căn nhà thật sự âm u theo nhiều cách hiểu

Hôm qua thời tiết nóng bức như vậy mà bây giờ trời đã mưa rồi, có lẽ là bắt đầu cho một chuỗi những ngày mưa sau đó

"Có điều thời tiết thất thường khó chịu quá"

Bảo Bình lầm bầm như vậy rồi bước xuống giường

Cậu muốn đến phòng khách để uống nước, nhưng khi gần đến thì một căn phòng lại thu hút sự chú ý của cậu

Bảo Bình nhìn chằm chằm vào căn phòng đang đóng rất lâu, cậu hơi nhíu mày, gần như ngay lập tức cậu mở tung cánh cửa ra

Rào rào

Trong căn phòng này tiếng mưa nghe lớn hơn

Gió thổi hất tung tấm rèm nơi cửa sổ

Bảo Bình đi lại để đóng cửa sổ, cậu nhìn xung quanh căn phòng

"Cô ấy lại đi rồi"

Bảo Bình chăng phải tỏ ra không biết, một cô gái như Thiên Yết lại làm cái nghề gì khi đã mất trinh tiết và bị gán cặp kè với đàn ông?

Bán thân

Nghe thật nặng nề

Cậu luôn tự hỏi vì sao cô chỉ mới 17 tuổi mà đã phải tự mình kiếm tiền, và lại làm một cái nghề ngu ngốc như vậy

Lý do vì cô đã không còn lựa chọn nào nữa hay sao?

Thiên Yết không phù hợp với cái nghề này

[Thiên Yết - Bảo Bình] Sắc, Dục và Thanh xuânNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ